Không giấu nổi nước mắt trước mặt con trai, Thảo được con trai bé bỏng lấy tay lau nước mắt rồi vỗ về hỏi han "Sao mẹ Thảo lại khóc, khóc là xấu lắm đó mẹ nha. Con có khóc đâu nào". Vừa thương vừa buồn, Thảo ôm con vào lòng và hứa không khóc nữa.
- Không ngại làm mẹ đơn thân nhưng tủi phận vì nhiều kẻ chầu chực ban phát chút tình thừa
- Làm mẹ đơn thân phải chăng là cái tội?
Thảo vẫn đang ở độ tuổi đẹp của người phụ nữ - tuổi 28. Bên cạnh Thảo, nhiều người bạn còn chưa kịp lấy chồng thì Thảo đã chấm dứt cuộc hôn nhân của mình từ hơn một năm trước. Ngày dắt con ra đi, bé Bin - con trai Thảo mới 4 tuổi. Dù còn nhỏ nhưng cậu con trai luôn tỏ ra ngoan ngoãn, giúp mẹ nhiều việc nhà và đã tự làm vệ sinh cá nhân.
Ngày bước chân ra khỏi ngôi nhà có người chồng tệ bạc để làm mẹ đơn thân, Thảo đã lường được khó khăn đang chờ đón mình nhưng cô vẫn quyết định ra đi. Bản thân Thảo đã suy tính thiệt hơn rất nhiều trước khi chọn con đường này.
Nói về chồng Thảo, đó là một người rất tệ. Đàn ông thì không tật này cũng tật kia nhưng những tính xấu chồng Thảo có đủ hết từ cờ bạc, rượu chè đến gái gú rồi về nhà vũ phu với vợ. Thảo cũng từng nghĩ sẽ cam chịu vì con, sẽ nhẫn nhịn để con lớn lên đầy đủ cha mẹ, ít nhất là vài năm nữa nhưng càng cam chịu chồng Thảo càng quá đáng. Anh ta thường xuyên chửi mắng, đánh đập Thảo trước mặt con không thương tiếc. Thảo sợ con trai mình lớn lên sẽ hằn học, cộc cằn, vũ phu giống ba. Thảo nghĩ cam chịu không phải sẽ tốt cho con mà chỉ khiến tuổi thơ con lớn lên méo mó khi chứng kiến cha mẹ không hạnh phúc. Chính vì vậy, cô quyết dứt áo ra đi.
Biết bản thân mình đã quyết định đúng khi ly hôn nhưng Thảo không thể tránh khỏi cảm giác cay đắng, khổ sở. Ngày Thảo nói với bố mẹ đẻ rằng sẽ ly hôn chồng, cô được gia đình ủng hộ và giang tay đón về chung sống nhưng cô chọn con đường mới để hai mẹ con bắt đầu lại từ đầu. Cô dọn ra thuê nhà ở riêng. Đó là ngôi nhà ở gần trường mầm non của con, cách cơ quan làm việc gần 10km. Những ngày đầu chưa cân bằng được cuộc sống, cô khóc liên tục, có hôm khóc mệt rồi ngủ thiếp đi, hai mẹ con cùng muộn giờ học, giờ làm.
Đã có những ngày nhìn quãng đường tương lai dài dằng dặc phía trước mà Thảo lo sợ bản thân mình không đủ bản lĩnh để nuôi dạy con thành người. Đôi lúc nhìn gia đình người ta hạnh phúc, bản thân Thảo lại tủi thân vì phận bạc.
Con trai tôi mới hơn 4 tuổi nhưng rất nhạy cảm và hiểu chuyện. Những ngày Thảo buồn ngồi khóc, cậu con trai thường an ủi bằng những câu nói rất ngây thơ: "Mẹ Thảo sao lại khóc thế, mẹ ngoan nào, không khóc, con có khóc đâu". Nghe con nói, Thảo vừa buồn vừa thương. Cô mím chặt môi để không khóc nữa rồi dặn bản thân mình phải mạnh mẽ, phải kiên cường vì con.
Những ngày tháng sau, cân bằng dần cuộc sống, Thảo gạt hết quá khứ không vui, cố gắng đi làm kiếm tiền. Thảo tự hào vì từ hai bàn tay mình có thể cho con một cuộc sống đầy đủ. Có con là điều tuyệt vời nhất đối với Thảo. Những buổi chiều đón con sau giờ học hay những ngày lễ, hai mẹ con dắt nhau đi chợ nấu nướng, đi công viên dạo mát, đi khu vui chơi, đi ăn kem… Cuộc sống của Thảo cứ thanh thản và vui vẻ bên con như thế.
Đã ba năm trôi qua, giờ Thảo vững vàng hơn rất nhiều. Cô không cấm con gặp cha. Cô cũng chưa từng nói xấu về ba với con. Thảo nghĩ chẳng vui vẻ gì khi con giữ một hình ảnh không tốt đẹp về cha của mình. Cứ để con lớn lên bình yên như thế rồi một ngày con sẽ hiểu về quyết định của mẹ.
Vài năm sau ly hôn, cuộc sống thanh thản, vui vẻ hơn Thảo nghĩ rất nhiều. Thảo nghĩ lại, nếu xưa kia cô cứ hi cọng có thể nhẫn nhịn, cố gắng thay đổi một con người nhưng người ta không có ý thức thay đổi vì mẹ con cô thì có lẽ giờ đây cô vẫn bù dù tóc rối, nhếch nhác, cả ngày chạy theo van xin người ta thay đổi, vì mẹ con cô mà nghĩ lại,… Cô thấy những ngày đó mình sống thật vô nghĩa, nhạt nhẽo, đau khổ.
Con Thảo giờ đã lớn, đã hiểu chuyện và giúp đỡ mẹ rất nhiều. Cậu bé biết phụ việc mẹ cơm nước, dọn dẹp và còn kể chuyện trên lớp để làm mẹ vui. Nghĩ lại, Thảo thấy làm mẹ đơn thân khó lắm nhưng có con đồng hành, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Quan trọng là cả hai mẹ con được yên bình, hạnh phúc bên nhau.