Vì thương mẹ chồng, tôi cố chịu đựng sự cay nghiệt của bố chồng. Nhưng đêm qua, vô tình nghe câu nói của ông, tôi điên tiết dọn đồ đi ngay trong đêm.
- Nửa đêm vợ cũ diện đồ mỏng tanh đến nhà, rồi tiến sát lại thầm thì vào tai tôi câu này khiến tôi bàng hoàng, ngã lăn ra đất
- Bị sếp già chuốc say không biết gì, hôm sau tỉnh dậy chỉ thấy xấp tiền, tôi đến công ty làm một chuyện khiến hắn 'tái mặt'
Bố chồng tôi rất ích kỷ, hà khắc. Ông chỉ biết đến lợi ích của bản thân mà chưa từng hiểu cho hoàn cảnh của người khác. Mẹ chồng tôi sống với ông cũng rất khổ sở.
Tôi mới sinh con được 3 tuần và đang ở cữ nhà chồng. Vốn dĩ tôi muốn thuê bảo mẫu rồi ở cữ nhà mình nhưng mẹ chồng một mực kêu tôi về. Mối quan hệ giữa tôi với mẹ chồng rất tốt, tôi thương bà như mẹ đẻ và ngược lại.
3 tuần qua, tôi nhận được sự chăm sóc chu đáo, quan tâm từng chút một của mẹ chồng. Bà không cho tôi làm gì cả, chỉ chăm con thôi. Nhưng bố chồng thì khác. Ông đá thúng đụng nia, mắng mỏ tôi vô cớ. Cháu khóc, ông cũng mắng tôi không biết cách dỗ con. Tôi mệt quá nên ngủ thiếp đi, nhờ mẹ chồng bế con giúp, ông cũng mắng cả hai mẹ con tôi.
Vì thương mẹ chồng, tôi cố chịu đựng sự cay nghiệt của bố chồng. Nhưng đêm qua, vô tình nghe câu nói của ông, tôi điên tiết dọn đồ đi ngay trong đêm.
Lúc đó hơn 11 giờ đêm nhưng ở quê nên bố mẹ chồng tôi tắt điện ngủ từ sớm. Tôi trở dậy cho con bú thì nghe tiếng bố chồng rít lên giận dữ: "Bà chăm nó thì nó phải trả tiền cho bà. Một tháng 20 triệu, tôi đi hỏi rồi. Bà không đòi thì để tôi đòi. Chứ đừng có như giúp việc không công của nó mãi thế".
Tôi không thể tin nổi, bố chồng lại tính toán với con cháu đến thế. Chăm cháu mà ông cũng quy đổi thành tiền để đòi hỏi. Mẹ chồng tôi yếu ớt bảo không thể làm như thế, đòi tiền chẳng khác nào người dưng. Và bố chồng tôi đáp trả thế này: "Chẳng là người dưng thì là gì? Cháu thì đúng là máu mủ nhưng con dâu chỉ là người dưng thôi".
Lúc này tôi mới hiểu ra mọi chuyện. Hóa ra trong mắt bố chồng, tôi chỉ là người dưng thôi. Ngay lúc đó, tôi gọi điện cho chồng, yêu cầu anh về quê, đón mẹ con tôi về thành phố ngay trong đêm. Tôi không chấp nhận ở lại nhà chồng thêm một giây phút nào nữa.
Chồng tôi về, khuyên bảo nhưng tôi không nghe, tôi bế con đi thẳng ra xe. Mẹ chồng cố gắng giữ lại nhưng tôi dúi vào tay bà 20 triệu rồi vào xe ngồi. Bên ngoài, bố chồng vẫn đang mắng, mẹ chồng thì ngồi ôm mặt khóc. Hiện tại, tôi đã về nhà mình rồi. Nhưng chồng tôi lại cho rằng tôi quá nóng giận, hành động hồ đồ. Tôi giận chồng lắm. Tại sao anh không trách bố anh mà lại trách tôi?