Khi lăng nhăng vốn là bản tính, đàn ông không ngoại tình với kẻ này thì cũng ăn nằm với kẻ khác. Đàn bà có đủ hơi sức để đánh ghen, để khóc lóc hết lần này đến lần khác?
Thật khó để một người đàn bà giữ được bình tĩnh khi chồng ngoại tình. Bao nhiêu hờn ghen, uất hận dâng cao như ngọn lửa, chỉ chực chờ bùng phát để thiêu rụi tất cả. Lúc ấy, suy nghĩ đầu tiên trong đầu của đa phần những người bị phản bội là: Đánh, đánh cho thân tàn ma dại kẻ đã cướp chồng mình! Nhưng, đánh ghen chỉ là giải pháp để thỏa cơn hờn ghen đang bốc ngùn ngụt trong lòng. Rồi sau đó, đàn bà có bao giờ nghĩ xa hơn: Rồi mình sẽ nhận lại được gì sau cơn tam bành đánh ghen lửa khói ấy?
Dĩ nhiên, kẻ trơ trẽn biết người ta có chồng vẫn ăn nằm, vẫn cố giành giật đáng bị trừng trị hơn bất cứ ai. Nhưng ngẫm lại có một thực tế rằng: Vợ ngoại tình thì đàn ông đánh vợ, đàn ông ngoại tình thì vợ đi đánh nhân tình. Vậy rốt cuộc những gã đàn ông tham lam thì hoàn toàn vô can, vô tội. Đàn bà cứ mãi đánh đấm nhau, giành giật nhau một kẻ lòng dạ bạc bẽo như vôi và tham lam đến vô cùng.
Mục đích đánh ghen của đàn bà là gì? Nếu để cố giành giật người chồng về lại bên mình thì đánh ghen chính là cách làm mọi chuyện rối thêm lên và càng đẩy người chồng gần hơn về phía nhân tình. Khi đánh ghen, đàn bà trở nên vô cùng cộc cằn, xấu xí thậm chí thô lỗ trong mắt chồng và những người khác.
Khi đàn bà xắn cao tay áo, mắt long sòng sọc giận dữ thì ả nhân tình lại nép vào lòng đàn ông như một con mèo yếu thế. Vốn dĩ, đàn bà chỉ muốn cho chồng cho một bài học để anh ta quay về thì người vợ lại đẩy mọi chuyện đi quá xa, và đàn ông khó lòng quay đầu bởi vô cùng xấu hổ về chuyện phản bội.
Nếu đánh ghen chỉ vì muốn cho ả nhân tình một bài học, để chứng tỏ mình không phải là dạng đàn bà hiền lành, dễ bắt nạt thì càng đánh ghen đàn bà càng chứng tỏ mình yếu thế. Bất lực với hiện tại, bởi không còn cách nào khác nên mới hùng hổ đánh ghen. Nhưng rồi, sau những giây phút hả hê cắt được tóc, lột được quần áo nhân tình đàn bà được gì hay chỉ khoét thêm nỗi đau và nỗi tổn thương vốn đã sâu hoắm trong lòng.
Đàn ông tử tế sẽ không đi ngoại tình. Cho dù sau khi phản bội, anh ta có quỳ mọp dưới chân và viện trăm ngàn lí do thì tất cả cũng chỉ là ngụy biện. Đàn bà cướp chồng người dĩ nhiên có tội, nhưng nếu anh không đồng tình chấp thuận có người đàn bà nào trơ trẽn và to gan đến mức cởi quần áo để nằm vào lòng anh? Khi lăng nhăng vốn là bản tính, đàn ông không ngoại tình với kẻ này thì cũng ăn nằm với kẻ khác. Bạn có đủ hơi sức để đánh ghen, để khóc lóc hết lần này đến lần khác? Bởi thế, khi chồng ngoại tình đàn bà hãy bình tĩnh và nhìn thấu vào cuộc hôn nhân của chính mình: Có thể tiếp tục hay dừng lại?
Đàn bà đánh ghen là đàn bà dại bởi đàn bà chẳng được gì sau cuộc đánh ghen cả. Nếu còn yêu, còn nghĩ rằng anh ta chỉ bị dụ dỗ, lòng mình còn có thể tha thứ thì chừa cho anh ta một cánh cửa để quay về. Nếu như tình nghĩa đã cạn, đàn bà lạnh lùng ly hôn chẳng cần níu kéo. Đàn bà khôn ngoan chính là như vậy, với thứ chẳng đáng để níu giữ thì sẵn sàng buông tay.