Chồng tôi bảo người yêu là đã ly dị vợ, chỉ tạm thời sống chung trong thời gian tôi chưa tìm được chỗ ở mới. Khổ tâm hơn, cô ấy đã có thai với chồng tôi.
- Tâm sự chồng ngoại tình: Đau nhất là khi con không chịu nhìn mặt tôi
- Nhật ký một lần ngoại tình hụt của người đàn bà ngoài 30
Tôi thuộc thế hệ 8X đời cuối, năm nay tròn 30. Tôi lập gia đình năm 24 tuổi, bốn năm sau ly hôn, tài sản sau cuộc chia tay ấy là hai cô công chúa nhỏ. Đến giờ dù hai năm đã trôi qua, nhiều người vẫn tỏ ra tiếc nuối mỗi lần nhắc tới chuyện tôi bỏ chồng. Mấy lần ghé thăm ba mẹ chồng, tôi vẫn bị ông bà trách vì khi xưa quá kiên quyết mà không chịu cho bố của các con thêm cơ hội sửa sai. Thực ra, tôi đã cho anh ta cơ hội không chỉ một lần. Nhưng khi trăng hoa đã là bản tính, càng cho thêm cơ hội sẽ chỉ càng thêm số lần đau đớn mà thôi.
Cưới được gần một năm thì tôi có bầu bé Cún. Bầu chưa bao lâu, tôi bắt được tin nhắn yêu đương của chồng và một cô học trò (anh ta có công ty bán máy tính hùn vốn cùng bạn bè và dạy thêm buổi tối ở trung tâm dạy nghề). Khi thấy tôi gọi đến, cô bé hốt hoảng lắm vì chồng tôi bảo mình chưa vợ. Tôi chưa kịp nói gì, cô ấy đã rối rít hứa sẽ không bao giờ liên lạc với chồng tôi nữa.
Có gặp một lần nhưng tôi chỉ nói chuyện hết sức nhẹ nhàng, bởi đó rõ ràng là lỗi của chồng mình chứ có phải tại cô ấy đâu. Chồng tôi thì xanh mặt, van xin thề thốt chỉ mắc sai lầm một lần này thôi, nếu có lần thứ hai ra đường xe cán! Nghe thấy vậy, tôi cũng tự nhủ tại mình bầu bì xuống sắc nhiều (tôi nổi rất nhiều mụn và da bị sạm hẳn ngay khi vừa cấn bầu) nên chồng mới thế. Và chuyện được cho qua.
Cún gần một tuổi, có người mách rằng chồng tôi đang cặp kè với một cô nhân viên siêu thị. Tôi lại tìm gặp cô ấy để biết rõ ngọn ngành. Đắng lòng thay, chồng tôi bảo cô ấy là đã ly dị vợ, chỉ tạm thời sống chung trong thời gian tôi chưa tìm được chỗ ở mới. Khổ tâm hơn, cô ấy đã có thai với chồng tôi. Nhìn nét sợ sệt trên mặt cô gái trẻ, tôi thấy đau lòng thay. Có oán giận, nhưng chỉ là oán giận gã chồng trăng hoa chứ tuyệt nhiên không cay cú gì cô người tình này, bởi cô ấy có tội gì ngoài việc yêu và trao thân cho người yêu cơ chứ.
Tôi khuyên em giữ lại cái thai và đòi chồng tôi chịu trách nhiệm, còn tôi quyết định ly hôn. Bởi tôi có một người bạn thân, chỉ vì nghe lời người yêu đi phá thai mà sau này không thể làm mẹ được nữa. Với lại, người chồng sẵn sàng giẫm đạp lên lời thề độc của chính mình, tôi cũng chẳng thể tha thứ nổi nữa rồi.
Trớ trêu thay, khi chuyện bại lộ, chồng tôi trở mặt, đổ cho cô ta quyến rũ mình và ép nhân tình đi phá thai. Nhưng những tin nhắn tán tỉnh của anh ta từ những ngày đầu, tôi đã được đọc hết. Không may, khi sự việc chưa ngã ngũ, cô ấy bị sảy thai. Lần này mọi lời van xin của anh ta là vô nghĩa. Nhưng bố mẹ chồng, bố mẹ đẻ lại khóc lóc van nài tôi nghĩ tới đứa con nhỏ vô tội. Cuối cùng, tôi đầu hàng, xé bỏ đơn ly hôn. Chồng tôi khóc nức nở vì mừng rỡ, cái cảnh ấy thú thực cũng khiến tôi có chút động lòng, vì phụ nữ vốn cả tin mà.
Cuộc sống của tôi trôi đi yên ả được gần hai năm. Dù khó có thể quên đi nỗi đau đó, tôi cố nén không khiến gia đình trở nên ngột ngạt bởi sự dằn vặt lẫn nhau. Chồng tôi có vẻ toàn tâm toàn ý với vợ con, chiều vợ, chăm con hơn hẳn trước kia. Ai cũng bảo chồng tôi đã tỉnh "bùa mê thuốc lú" của đám gái dễ dãi ngoài đường. Tôi chỉ cười. Sinh nhật tôi, chồng bảo không về dự được vì đột xuất phải đi tiếp đãi một khách hàng vừa ký hợp đồng mua máy số lượng lớn. Tôi liên hoan với gia đình xong thì nhờ mẹ chồng trông con để ra ngoài hát karaoke với mấy đứa bạn thân.
Lúc vừa mở cửa ra ngoài định đi vệ sinh, trời xui đất khiến cho tôi bắt gặp ngay chồng mình đang ôm eo một cô chuẩn bị bước vào phòng bên cạnh! Vẻ mặt kinh hãi của chồng cùng ánh mắt bàng hoàng của tôi khiến cô gái kia hiểu ngay ra vấn đề. Cô ta hỏi ngay: "Chị là ai ạ?" và rồi sững sờ khi tôi đáp bình thản "Vợ của anh bạn trai em, em ạ". Ngay lập tức, anh chồng quý hóa của tôi lãnh trọn một cái tát trời giáng. Cô kia vừa ra tay vừa hét lớn: "Vậy mà anh dám nói với tôi là vợ anh đã chết hả đồ khốn nạn?". Khỏi phải nói, quán karaoke hôm ấy ồn ào thế nào khi được xem vở hài kịch hấp dẫn đến vậy.
Tôi nộp đơn ly hôn và dọn khỏi nhà chồng ngay sáng hôm sau. Trong thời gian hoà giải, tôi phát hiện mình mang bầu bé thứ hai. Mẹ đẻ tôi biết, bà khóc rất nhiều vì thương hai đứa cháu. Nhưng sau này, khi thấy tôi sống vui tươi, vô tư lự hơn hẳn ngày xưa, bà không còn đau lòng nữa. Còn tôi, tôi không cổ súy việc ly hôn hay nuôi con một mình, nhưng một người chồng chẳng ra chồng như thế, giữ để làm gì cho khổ sở suốt cuộc đời dài rộng?