Tiền thì dễ chia lắm. Nhưng những điều vô hình như công sức, thanh xuân, là mồ hôi, nước mắt thì làm sao mà chia? Ví như hai người cùng trồng một cái cây. Tưới nó bằng tình yêu, bằng nước mắt của mình. Bây giờ, khi không còn hòa thuận có người nào đồng ý chặt đôi cái cây, người lấy gốc, kẻ lấy ngọn là xong?
- Đàn bà 40: Biết được cuộc đời mình cần gì và muốn gì
- Đàn bà chọn chồng: Một người đàn ông tốt thì cuộc sống sẽ tốt, một người chồng tồi thì cuộc sống như địa ngục
Đàn bà chúng ta thường luôn tự huyễn hoặc mình nhiều thứ. Rằng cứ dốc tâm, dốc sức, cố gắng cạn kiệt vì chồng sẽ được trân trọng yêu thương. Nhưng như con tằm, cứ rút ruột mình để nhả tơ nhưng cuối cùng còn lại gì ngoài thanh xuân héo úa và lòng dạ phản trắc của chồng?
Tôi là một người đàn bà bình thường, có một cuộc sống cũng rất đỗi bình thường. Mấy ngày nay đọc báo, đi chợ, thậm chí đi uống cà phê cũng nghe người ta bàn luận chuyện vợ chồng "vua cà phê" ly hôn. Mỗi người một ý, bàn luận sôi nổi. Riêng tôi phận đàn bà, tôi thương người vợ trong câu chuyện này.
Đàn bà chúng tôi khi có chồng, có con thường quên mất bản thân mình để sống cho gia đình, chồng con. Hạnh phúc của chúng tôi cũng đơn giản không kém. Cả cuộc đời người đàn bà dù cao sang, thấp hèn, giàu có hay chẳng nhiều tiền thì thật tâm cũng chỉ mong có một mái nhà yên ấm, một người chồng tốt, một cuộc sống yên bình cho con cái.
Chẳng có nỗi khổ tâm nào bằng vợ chồng dắt nhau ra tòa ly hôn. Có người phụ nữ nào ngu dại chọn cách buông tay một người chồng tử tế, thật tâm thương yêu mình? Có người vợ nào không mong muốn được nhỏ bé, được yếu đuối, được bình yên trong mái ấm của mình? Vì không thể sống cùng nhau nữa nên mới chọn cách rời đi. Vì biết người đàn ông này chẳng thể cho những điều mình cần nên đường cùng mới chọn cách ly hôn.
Tôi nghe vài người nói rằng cô vợ tham tiền lại muốn quyền lực nên mới hành động như thế. Và người khác lại nói rằng: Giá như không có nhiều tiền thì họ đã hạnh phúc. Nhưng tôi không nghĩ vậy, vấn đề không phải tiền nhiều hay ít. Vấn đề cốt lõi chính là: Cái Tâm của người chồng.
Người ta chỉ thấy hiển hiện trước mắt là một số tiền khổng lồ. Nhưng, với người phụ nữ, đâu chỉ là tiền. Đó là mồ hôi, là nước mắt, là thanh xuân, là hy sinh, là nhẫn nhịn… Một người phụ nữ bên chồng 20 năm, dứt ruột sinh cho chồng 4 đứa con. Có người đàn bà nào từng sinh nở, đừng banh da xẻ thịt sinh con có thể mạnh miệng nói rằng đó chỉ vì tiền?
Tiền thì dễ chia lắm. Nhưng những điều vô hình như công sức, thanh xuân, là mồ hôi, nước mắt thì làm sao mà chia? Ví như hai người cùng trồng một cái cây. Tưới nó bằng tình yêu, bằng nước mắt của mình. Bây giờ, khi không còn hòa thuận có người nào đồng ý chặt đôi cái cây, người lấy gốc, kẻ lấy ngọn là xong? Cuộc hôn nhân với đàn bà là như thế. Có muôn vàn nỗi khổ tâm và đau đớn mà người ngoài không thể nhìn thấu được.
Đàn bà à, hy sinh cả thanh xuân rốt cuộc được gì? Có chăng, ngay từ bây giờ phụ nữ chúng ta hãy yêu bản thân mình, sống vì bản thân mình nhiều hơn chút nữa. Cuộc đời này dài lắm, lòng người cũng khó đoán lắm. Đừng để đến một ngày nhận ra: Trên đời này mình không thương thì chẳng còn ai thương mình nữa cả.