Chị là một người đàn bà từng đổ vỡ, cái bóng quá khứ vẫn ám ảnh sau lưng. Đàn ông dẫu yêu thương nhưng mấy ai bao dung đến mức chẳng nghĩ về quá khứ ấy?
- Tâm sự đàn bà ly hôn: Cuộc hôn nhân đó đã biến tôi thành một người rất khác
- Giây phút biết chồng phản bội, niềm tin của người vợ đã chết
Có những người đàn bà ly hôn khi tuổi đời còn rất trẻ, thậm chí có người chỉ ở ngưỡng 20. Ngỡ rằng họ có thể yêu lại, kết hôn và hạnh phúc với một người đàn ông khác. Thế nhưng, cuộc hôn nhân đổ vỡ ấy đã lấy đi của họ rất nhiều thứ. Như con chim một lần trúng tên cứ nhìn thấy cành cong là sợ. Họ hoài nghi tình yêu và sợ hãi hôn nhân. Họ không dám đánh cược cuộc đời mình một lần nữa. Thôi thì sống một cuộc đời độc thân hoặc bình lặng đi qua năm tháng cùng con sẽ là lựa chọn tốt nhất.
Chị tôi ly hôn tính ra cũng được hơn 5 năm. Chị bước ra khỏi cuộc hôn nhân bất hạnh đó khi tròn 25 với gia tài duy nhất chỉ là đứa con gái lên ba và hai bàn tay trắng. Chồng chị ngay sau khi chia tay đã dắt người đàn bà khác về ở. Chị ly hôn bởi chồng chị rất tệ. Anh ta lăng nhăng, ngoại tình hết lần này đến lần khác. Chị bảo, đâu còn cách nào khác ngoài chuyện dứt bỏ con người tệ bạc đó. Bởi hết lần này đến lần khác, mỗi lần chứng kiến anh ta ôm gái chị lại đau đớn vô cùng.
Tôi biết chị mình đã trải qua đau khổ như thế nào mới lấy lại được cân bằng sau cú sốc ly hôn đó. Sau những ngày nằm khóc ròng rã, chị đã đứng dậy để đi làm, kiếm tiền nuôi con. Chị đã dần quan tâm đến thời trang, chăm sóc cơ thể. Con gái chị cũng ngoan ngoãn và hiểu chuyện. Chị tôi còn trẻ và đẹp lắm. Cứ như bông hoa rực rỡ khiến người khác phải ngước nhìn.
Dạo gần đây, có một anh đồng nghiệp hay để ý và quan tâm chị. Đàn bà vốn nhạy cảm, những sự quan tâm của anh cho chị biết rằng anh thương chị. Anh thường để trên bàn chị khi thì ly sinh tố, mấy quả cam mọng. Mỗi khi chị nhức đầu, mệt mỏi anh không quên dúi vào tay chị vỉ thuốc đau đầu. Chị cảm động bởi từ rất lâu rồi, chưa có một người đàn ông nào quan tâm chị như thế. Một vài lần anh chở chị về nhà sau giờ làm, ba mẹ tôi thấy cũng ưng bụng. Bởi nhìn anh chững chạc và tốt bụng.
Nhưng khi anh ngỏ lời tiến tới, chị từ chối. Tôi ngạc nhiên quá đỗi, sao chị lại khước từ một người đàn ông tốt như vậy? Ba mẹ tôi cũng khuyên nhủ chị rằng nếu yêu thương thật lòng thì cứ tiến tới, đừng sợ hãi điều gì cả. Chị bảo chỉ người đàn bà nào trải qua biến cố như chị mới thấy hạnh phúc mong manh như thế nào. Hôm nay có được hạnh phúc rồi ngày mai tan biến như bọt xà phòng. Người đàn ông ngày hôm nay thề thốt yêu đương nhưng chắc gì ngày mai đã không thay lòng? Chồng cũ của chị cũng đã từng như thế, nên chị hoài nghi với tất cả.
Chị là một người đàn bà từng đổ vỡ, cái bóng quá khứ vẫn ám ảnh sau lưng. Đàn ông dẫu yêu thương nhưng mấy ai bao dung đến mức chẳng nghĩ về quá khứ ấy. Vả lại, chị còn đứa con bé bỏng. Con cũng chịu thiệt thòi nhiều sau khi cha mẹ ly hôn. Bây giờ chị đến với người khác liệu người ta có thương con chị? Cảnh con chung con riêng cay đắng biết chừng nào. Bởi vậy, chị không thể đi bước nữa dù chị tin đó là người đàn ông tốt.
Anh đồng nghiệp vẫn chưa chịu bỏ cuộc, vẫn cứ quan tâm chị. Nhưng cả năm như thế, biết không thay đổi được chị anh đành lặng lẽ rút lui. Một thời gian sau đó, anh gửi thiệp cưới cho chị. Tôi thấy chị mình lén lau nước mắt. Đàn bà sau ly hôn là vậy đó. Bề ngoài cứng cỏi nhưng trong lòng vẫn đầy vết xước. Dẫu có tình cảm họ vẫn không dám đặt cược niềm tin của mình một lần nữa vào hôn nhân.