Chờ chồng đến tối mịt vẫn chưa thấy về, tôi đành phải gọi cho anh. Biết tôi lên thành phố, thay vì vui vẻ, Thắng lại cằn nhằn tôi phiền phức. Tuy vậy anh cũng nhanh chóng về nhà.
- Nhận được một món quà do bưu điện gửi đến, tôi hạnh phúc tưởng chồng gửi cho mình nhưng nào ngờ danh tính người gửi khiến tôi sốc nặng
- Cô bồ của chồng bất ngờ kết bạn và cho xem đoạn clip chồng ngoại tình, đau buồn nhưng tôi vẫn quyết làm điều này để cặp đôi 'gian phu dâm phụ' phải trả cái giá đắt
Tôi và Huy lấy nhau được hơn 2 năm thì chồng đòi lên thành phố kiếm tiền. Tôi cũng muốn theo anh lên đó rồi 2 vợ chồng bảo nhau cùng làm ăn. Nhưng Huy không đồng ý và kêu tôi ở nhà chăm sóc bố mẹ đợi đến khi nào anh xây được cơ ngơi ổn thỏa
Từ ngày Huy lên thành phố, mọi chuyện trong nhà đều đến tay tôi. Bố mẹ anh già rồi, không còn khả năng lao động. Tôi làm lụng vất vả chăm sóc con và bố mẹ nhưng vẫn luôn hy vọng chồng phương xa có chỗ dựa vứng chắc để có động lực làm việc.
Mấy tháng đầu lên thành phố, Huy chăm gửi tiền về quê lắm. Mỗi tháng anh đưa cho tôi 3-4 triệu để lo toan chi tiêu. Nhưng thời gian gần đây, phải gần năm rồi, không thấy Huy gửi tiền về nữa. Tôi có hỏi chồng thì anh thở dài thườn thượt qua điện thoại, anh kêu cuộc sống trên này cũng khó khăn không kém do ảnh hưởng của dịch bệnh.
Nghe vậy tôi có khuyên chồng về quê làm công ty. Ít ra mỗi tháng anh cũng kiếm được 3-5 triệu, hơn nữa chi phí sinh hoạt ở quê cũng rẻ hơn nhiều. Tuy nhiên, Huy không đồng ý và quyết tâm ở lại trên thành phố cho bằng được.
Mấy tháng nay Huy còn không thường xuyên gọi điện về nhà. Thậm chí tôi gọi, anh cũng không thèm nghe máy, chỉ nhắn 1 dòng tin nhắn gọn lỏn: "Anh bận". Bố mẹ chồng tôi sốt ruột bảo tôi lên thành phố 1 chuyến xem chồng ăn ở ra sao?
Ý định lên thành phố thăm chồng của tôi cũng bị hoãn lại do ảnh hưởng của dịch bệnh. Thời gian này mới ổn định hơn 1 tý, tôi quyết định lên thăm chồng. Nhưng muốn dành cho anh 1 bất ngờ nên tôi không báo trước.
Lần mò theo địa chỉ anh từng đưa để gửi đồ ăn lên, tôi không mất quá nhiều thời gian để tìm ra phòng trọ của chồng. Tuy nhiên, lúc tôi tới nơi, Huy không có nhà. Đứng ở ngoài cửa sổ nhìn vào, tôi thấy căn phòng của chồng khá rộng rãi và sạch sẽ. Tôi hỏi chủ nhà về giá thuê căn phòng này thì được biết, anh thuê hơn 4 triệu/tháng. Tôi bất ngờ khi anh nói khó khăn nhưng lại thuê phòng to thế này thì có lẽ cuộc sống của anh cũng không phải là quá vất vả như tôi vẫn thường nghĩ.
Chờ chồng đến tối mịt vẫn chưa thấy về, tôi đành phải gọi cho anh. Biết tôi lên thành phố, thay vì vui vẻ, Huy lại cằn nhằn tôi phiền phức. Tuy vậy anh cũng nhanh chóng về nhà.
Về tới nơi, Huy mua 1 suất cơm bụi nói rằng tôi ăn tạm. Tại tôi lên đây mà không báo trước nên anh đã hẹn đi liên hoan với đồng nghiệp.
Lên thăm chồng nhưng bị bỏ xó 1 chỗ khiến tôi có phần hụt hẫng. Ngồi mãi không có việc gì làm, tôi quyết định đi tắm và giặt quần áo cho chồng. Tuy nhiên khi mò vào túi quần của anh, tôi phát hiện có 1 tờ hóa đơn lạ. Đó là hóa đơn mua nhẫn cầu hôn ở 1 cửa hàng trang sức nổi tiếng của thành phố. Giá của chiếc nhẫn này là 20 triệu đồng.
Tôi há hốc miệng vì sốc. Linh tính mách bảo có gì đó sai sai, tôi vội vàng mở máy tính của chồng để ở phòng. Thật may là anh không để mật khẩu và cũng chưa thoát các tài khoản mạng xã hội. Tuy nhiên, nhìn vào trong những dòng tin nhắn của anh, tôi khóc nghẹn khi anh ta đã có nhân tình và chắc hẳn chiếc nhẫn kia là dành cho cô ta.
Sự bình tĩnh của tôi đến lúc này gần như vượt quá giới hạn, tôi lao vào Huy chất vấn về người phụ nữ kia. Dù đã đọc hết tin nhắn, biết rõ 2 người đã ăn nằm với nhau, nhưng thực tình tôi vẫn mong Huy phủ nhận là không phải.
Tuy nhiên, anh lại thừa nhận. Huy nói rằng, đó là con gái của giám đốc. Tối nay anh vừa cầu hôn cô ấy! Huy nói rằng chỉ có cô ấy mới cho anh 1 tương lai vững chắc. Khi tôi hỏi anh còn tôi thì sao? Chồng trả lời: "Anh sẽ chuyển cho em 30 triệu, coi như đền bù việc em dành 3 năm qua ở nhà anh. Nếu em hiểu và yêu anh thực sự, em sẽ đồng ý chuyện này. Bởi điều đó tốt cho anh mà. Anh chỉ có 30 triệu, em đòi hơn thì anh không có".
Tôi cười như điên dại khi nghe Huy nói. 3 năm qua tôi phụng dưỡng cha mẹ anh, nuôi con anh, tin tưởng và yêu thương chồng để giờ đây được đền bù 30 triệu. Tôi thật không ngờ anh ta lại đổi thay, trở nên ích kỷ và toan tính như vậy.
Tôi bỏ đi ngay trong đêm đó, Huy không thèm giữ lại. May mắn, bác chủ nhà tốt bụng cho tôi tá túc qua 1 đêm. Huy coi thường tôi quá rồi. Đoạn nói chuyện giữa tôi và anh đã được lén ghi lại. Tôi sẽ gửi nó cho cô nhân tình kia, để xem anh có được toại nguyện?