Để thuận tiện cho công việc, vợ chồng tôi mua nhà ở thành phố. Thỉnh thoảng mới về thăm mẹ chồng một lần. Tối qua, mẹ chồng gọi điện bảo chúng tôi về quê, có việc quan trọng.
- Bắt vợ về quê ở cữ nhà nội, sau 2 tháng sau mới về thăm con, tôi sợ hãi khi vừa mở cánh cửa phòng ngủ
- Giữa đêm chồng bỗng ôm túi đồ lao thẳng ra khỏi nhà, tôi vội đuổi theo hỏi chuyện thì anh bỗng dúi cho tôi 10 triệu kèm câu nói dứt khoát
Hồi tôi lấy T, nhà anh chỉ có mẹ con đơn chiếc, cuộc sống hiu quạnh rất tội nghiệp. T kể bố anh bỏ rơi mẹ con anh từ khi anh 4 tuổi. Ông ấy chê cuộc sống nghèo khổ nên quyết tâm đi làm ăn xa. Vài năm đầu, ông ấy còn về thăm mẹ con anh hoặc gửi tiền về. Sau thì bặt tăm hẳn. Nghe đâu ông ấy có vợ mới rồi.
T hận bố lắm. Mỗi lần tôi lỡ miệng nhắc đến bố chồng, anh đều bực bội bỏ đi chỗ khác. Mẹ chồng tôi thở dài, lắc đầu bảo T chưa thể buông bỏ được hận thù thì không thể sống hạnh phúc được. Tôi rất thương mẹ chồng, bà là người chịu đau khổ nhất nhưng chưa bao giờ buông một lời oán trách chồng. Bà chỉ chuyển chỗ ở thật xa nơi cũ để trốn chạy nỗi đau.
Để thuận tiện cho công việc, vợ chồng tôi mua nhà ở thành phố. Thỉnh thoảng mới về thăm mẹ chồng một lần. Tối qua, mẹ chồng gọi điện bảo chúng tôi về quê, có việc quan trọng. Nghe "việc quan trọng" nên vợ chồng tôi vội vã thu xếp công việc để về nhà ngay sáng nay.
Nào ngờ, vừa đỗ xe ô tô xong, chồng tôi lại thấy bóng người đàn ông chống gậy đi dạo từ vườn đi vào nhà. Vừa nhìn ông ấy, anh đã nổi giận kêu tôi lên xe, về lại thành phố. Tôi còn chưa hiểu chuyện gì thì người đàn ông kia đã gọi. "Con ơi, T ơi. Bố này T ơi".
Tôi sững sờ, giờ thì đã hiểu vì sao chồng mình lại giận dữ như vậy. Thì ra đó là bố chồng tôi. Tôi kéo tay chồng, khuyên anh ở lại để tìm hiểu sự thật về chuyện 30 năm trước nhưng anh kiên quyết bỏ về, để lại mẹ con tôi ở quê luôn.
Trong bữa cơm trưa, mẹ chồng tôi ngậm ngùi kể lại mọi chuyện. Cách đây nửa tháng, bố chồng tôi tìm về với một số tài sản khổng lồ. Tài sản đó, ông sẽ để lại hết cho chồng tôi. Ông đang bị bệnh nặng, sợ là không sống được bao lâu. 30 năm trước, ông đi làm ăn xa rồi nghe theo lời bạn bè sang nước ngoài. Khi ổn định rồi thì mẹ chồng tôi lại chuyển đi chỗ khác nên ông không tìm được nơi ở của hai mẹ con.
Ông đã tìm mãi suốt 30 năm mới gặp lại được bà. Nhưng giờ chồng tôi lại bị hận thù che mắt, không nghe sự thật, không tha thứ cho bố. Tôi nhìn bố chồng khổ sở, buồn đau nói nhớ con mà tôi chạnh lòng. Phải làm sao để thuyết phục chồng tha thứ cho ông đây?