Vợ tôi là một người phụ nữ tốt, đảm đang tháo vát lại sống có tình, biết quan tâm đến người khác. Bố mẹ và anh em họ hàng nhà tôi đều rất quý mến cô ấy. Cho đến lúc này tôi khẳng định không hề hối hận khi cưới cô ấy làm vợ.
- Ôm mộng đổi đời, tôi cắn chặt răng lên xe hoa cùng chồng già, cả tuần trăng mật kiệt sức với đủ trò tai quái của gã khiến lần nào chợp mắt tôi lại uất ức, tủi nhục vô cùng
- Lừa hôn phu của bạn thân ‘vào tròng’ để nuôi giấc mộng làm dâu hào môn, nào ngờ vớ phải một gã đàn ông nhu nhược không có tài cán gì khiến hôn nhân ê chề trong nước mắt
Thế nhưng đàn ông mà, bản năng là thích cái mới lạ. Chưa nói quãng thời gian vợ mang bầu, sinh con bị tăng cân nhiều khiến thân hình cô ấy sồ sề, xuống cấp. Sau sinh cô ấy lại bận túi bụi chăm sóc con nhỏ, không có thời gian trau chuốt lại bản thân, cũng bỏ bẵng chẳng quan tâm tới chồng luôn.
Tôi buồn chán và mất hứng với vợ nên đã ngã vào vòng tay của cô đồng nghiệp lả lơi. Cô này từng ly hôn, hiện tại đang sống độc thân. Tính tình rất phóng khoáng trong chuyện tình ái. Chúng tôi chơi đùa vô cùng vui vẻ. Tất nhiên tôi không bao giờ có ý định bỏ vợ bỏ con, mà cô ta cũng không cần danh phận. Hai người đều ngầm hiểu với nhau như thế. Tôi sợ vợ phát hiện ra nên giấu giếm rất kỹ. Chúng tôi rất ít khi liên lạc hay quan tâm hỏi han nhau, chủ yếu chỉ gặp nhau trên giường trong nhà nghỉ. Vui vẻ xong lại ai về nhà nấy chẳng chút liên quan.
Hôm đó tôi và nhân tình dành hẳn một ngày cuối tuần bên nhau trong khách sạn. Cũng bởi cả tháng vừa rồi cô ta bận việc gia đình phải về quê, chúng tôi không gặp nhau được. Đang say nhân tình, nhìn vợ chẳng khác gì cơm nguội chẳng còn chút hứng thú. Vợ thì suốt ngày ôm chặt lấy con, đâu mặn mà quan tâm chuyện ái ân với chồng. Cả tháng không động vào vợ song cô ấy vẫn chẳng chút giận hờn, oán trách.
Ngày hôm đó sau khi rời khỏi khách sạn thì tôi đã mệt lả vì kiệt sức do bị cô nhân tình nóng bỏng vắt sạch. Về đến nhà, tưởng tượng sắp có cơm nóng canh ngọt chờ sẵn mà mừng thầm.
Ai ngờ bước vào phòng khách lại là một cảnh tượng khiến tôi chết đứng. Ngay giữa nhà vợ tôi đặt một chiếc bàn, trên đó có 1 cái bát ăn cơm đang cắm mấy que hương cháy nghi ngút khói. Đó không phải điều quan trọng nhất. Thứ khiến tôi thấy sợ hãi hơn cả đó là phía sau vợ tôi đặt chình ình tấm ảnh cưới của hai vợ chồng tôi!
Trong lúc tôi còn đang kinh hãi thì vợ đột nhiên xuất hiện với nụ cười tươi tắn trên môi:
- Tôi đang làm lễ truy điệu cho tình yêu của chúng ta đấy. Anh thắp hương cho tình yêu của chúng ta đi để tiễn đưa nó về nơi an nghỉ… Ơ anh làm bộ mặt kiểu gì thế? Tình yêu giữa tôi và anh đã chết rồi thì chẳng chôn cất còn để làm gì?
Nó đã chết từ lúc anh lên giường với người phụ nữ khác rồi còn đâu. Nào nhanh nhanh tiễn biệt nó đi rồi ký vào đơn ly hôn tôi đã soạn sẵn rồi. Tôi chờ anh cả ngày nay đấy! Tôi sụp xuống xin vợ tha thứ nhưng cô ấy kiên quyết không chịu. Vợ bảo không bao giờ chấp nhận được bất kỳ sự phản bội nào trong hôn nhân. Bởi tha thứ thì dễ nhưng quên đi mới là khó khăn. Ngoài ra khi niềm tin đã mất thì chẳng bao giờ lấy lại được, có sống tiếp với nhau cũng không được hạnh phúc. Nếu trách thì hãy trách tôi không biết trân trọng, nâng niu hạnh phúc gia đình.
Hôm đó tôi kiên quyết không ký đơn, vợ nói sẽ đơn phương ly hôn rồi bỏ đi. Hóa ra cô ấy đã dọn đồ và đưa con sang bên ngoại gửi rồi.
Hiện tại vợ tôi và con vẫn đang ở bên nhà mẹ đẻ, tôi xin lỗi thế nào cũng không được. Nhờ bố mẹ vợ tác động thì ông bà bảo hạnh phúc riêng của chúng tôi, vợ tôi sẽ tự định đoạt. Tôi hối hận quá, nếu biết thế này tôi không đời nào qua lại với cô nàng đồng nghiệp kia. Tôi phải làm thế nào để vợ chịu tha thứ cho mình, dẫu phải trả cái giá nào tôi cũng chấp nhận!