Ai cũng muốn lấy chồng trẻ, đẹp trai nhưng tôi lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu rồi đồng ý lấy anh chồng ăn mặc chẳng khác ông già, lại còn xấu xí.
- Theo dõi chị dâu vào nhà nghỉ bắt quả tang tại trận, tôi trợn tròn mắt khi biết sự thật chị bày ra qua lời tình tứ với trai lạ
- Tháng nào chồng cũng vào ngân hàng gửi tiền tiết kiệm hàng tháng, lén theo dõi, vợ choáng váng khi biết bí mật chồng làm
Tôi năm nay 25 tuổi, tự tin, ngoại hình khá và thường được khen xinh. Như những cô gái khác, tôi luôn thích lấy chồng đẹp trai để còn tự hào với bạn bè. Sở dĩ tôi đặt điều kiện cao như thế là vì nhà tôi cũng khá giả. Bố tôi là giám đốc một công ty xây dựng lớn, mẹ là bác sĩ có tiếng.
Tôi cứ tự tin như vậy cho đến khi bố tôi gặp sự cố công trường và bị kiện tụng. Các hợp đồng thầu đổ bể hết. Nhà tôi dính vào vận đen, tiền bạc tiêu tán hết. Tôi vốn là tiểu thư đỏng đảnh, lương tháng chục triệu nhưng tiêu gấp mấy lần vì được bố mẹ cưng chiều. Lúc ấy, tôi khóc lóc như mưa với người yêu.
Tôi cứ ngỡ anh ấy thương tôi, thật không ngờ, dù đã tỏ đường đi lối về, thậm chí hai nhà biết mặt nhau rồi mà anh ta vẫn bỏ rơi tôi ngay khi bị tôi phát hiện "bắt cá hai tay". Anh ta vin vào cớ tôi ghen tuông ầm ĩ khiến anh ta mất mặt nên không thể tiếp tục. Tôi níu kéo mãi không được. Sau đó tôi mới biết cô gái kia là con gái của sếp anh ta, anh ta bị tôi làm lộ chuyện nên hụt chức con rể của chủ tịch.
Quá thất vọng về đàn ông và tình yêu, thêm cảnh gia đình ngày càng khó khăn, nợ chồng chất chưa trả hết, tôi ủ dột chỉ đi làm xong là về nhà. Các mối quan hệ bạn bè trước kia tôi đều không liên lạc vì sợ bị xa lánh.
Bố mẹ tôi đang căng thẳng thì may mắn lại có một khách hàng cũ đồng ý ký thêm hợp đồng mới khá lớn, còn ứng trước tiền cho bố tôi cho chi phí dự án. Như chết đuối gặp phao, bố tôi quý anh ta lắm, bữa cơm nào cũng nhắc đến. Ân nhân ấy qua nhà tôi ăn cơm vài lần, tôi chẳng ấn tượng gì vì anh ta quá xấu xí, tầm 35 tuổi mà như ông già, ăn mặc cũng cũ kỹ chẳng giống giám đốc doanh nghiệp chút nào.
Bố tôi cứ khuyên tôi yêu anh ấy. Bố bảo anh ấy thích tôi nên hỏi thăm suốt, việc đến nhà tôi ăn cơm cũng là cố tình để được gặp tôi. Tôi ngạc nhiên, thầm dè bỉu ngoại hình anh ấy. Nhưng bố mẹ khuyên nhiều, rồi cam kết tôi lấy anh ấy sẽ sung sướng. Hơn nữa, lúc nhà tôi gặp khó khăn, anh ấy giúp đỡ được trong khi bạn bè, đối tác khác chạy hết, chứng tỏ anh ấy là người đàn ông tử tế.
Dần dần tôi cũng xuôi, không yêu nhưng cũng thấy quý anh ấy. Anh ấy đến nhà, đưa tôi đi ăn, đi chơi tôi cũng không từ chối nữa. Sau nửa năm thì chúng tôi quyết định cưới. Tôi thấy mình bình lặng, không hồi hộp và cũng chẳng có nhiều cảm xúc.
Nhưng đến trước giờ rước dâu, tự dưng người yêu cũ gửi cho tôi bức ảnh ngày còn hẹn hò, tôi bật khóc tức tưởi, vội gọi lại cho anh. Tôi nghĩ là anh muốn quay lại. Nhưng máy anh bận, tôi được rước dâu mà lòng đầy chán nản.
Suốt lễ cưới, mặt tôi như đưa đám khiến chồng tôi bực mình phải nhắc nhở mấy lần. Anh là người có địa vị nên cũng cần thể diện với bên ngoài. Đêm tân hôn, tôi ngồi co ro trong góc giường. Chồng tôi tắm xong nhìn thấy bộ dạng của tôi thì thở dài, lấy ra mấy tấm ảnh đưa cho tôi xem.
Tôi ngỡ ngàng nhìn chết trân vào đấy. Trong ảnh là cảnh giường chiếu của tôi với tình cũ. Nhìn ảnh ấy, người chồng nào hẳn cũng phát điên. Tôi nhục nhã ôm mặt, khóc tu tu như một đứa trẻ. Hóa ra người yêu cũ chẳng tốt đẹp gì, anh ta muốn trả thù. Vậy mà trước giờ cưới tôi còn mơ tưởng quay lại với anh ta kia đấy.
Chồng tôi bảo sẵn sàng bỏ qua chuyện này và mong muốn tôi dành thời gian và tình cảm cho anh nhiều hơn. Tôi xấu hổ quá mọi người ạ. Anh ấy vị tha như thế thật sao? Thật sự anh ấy không ghen với quá khứ yêu đương cuồng nhiệt của tôi ư? Tôi lo lắng quá! Tôi chẳng có đủ can đảm để bày tỏ với anh nỗi ân hận của mình. Giờ tôi mới hiểu lấy chồng đẹp trai không bằng chồng tử tế.