Tôi và chồng quen nhau gần một năm qua mai mối thì tiến đến hôn nhân. Anh là người đàn ông hiền lành, chăm chỉ, thu nhập ổn định. Gia đình chỉ còn một mẹ một con, mẹ anh cũng khá dễ mến nên tôi gật đầu làm vợ anh không chút đắn đo.
- Kết hôn 10 năm mà chồng vẫn chưa chịu động phòng, tôi dần khô héo cho đến khi gặp được cậu trai trẻ, lao vào mối quan hệ tội lỗi như thiêu thân đủ khiến tôi đê mê nhớ mãi
- Vừa tắm xong chưa kịp lau khô người, chồng đã lao tới ôm chầm lấy tôi, ghì chặt vào tường, khi chiếc khăn tắm vừa rơi xuống, anh bỗng lăn đùng ra ngất
Đêm tân hôn là lần đầu tiên giữa tôi và chồng. Tôi là phụ nữ, ngại ngùng trong khía cạnh đó, chồng thì luôn nâng niu yêu thương nên tôi quyết định giữ gìn cho đến đêm tân hôn.
Tiệc cưới kết thúc, tôi chuẩn bị sẵn váy ngủ gợi cảm, hồi hộp từ nhà tắm bước ra. Ai ngờ chồng đã ngáy khò khò. Tiệc cưới anh uống nhiều rượu say bí tỉ, vợ gọi vài câu cũng biết gì. Dù có phần thất vọng lẫn tủi thân nhưng tôi nghĩ thời gian còn dài. Bản thân cũng tất bật từ sáng sớm tới tối muộn, tôi mệt rã rời nhanh chóng thiếp đi.
Sáng hôm sau tôi choàng tỉnh dậy vì nghe tiếng của mẹ chồng vang lên trong phòng. Bà cười bảo tôi đã 6h30 rồi, dậy ăn sáng thôi, có mệt thì để trưa ngủ tiếp. Tôi giật mình biết chồng đã dậy từ sớm, thậm chí còn nấu ăn sáng cho vợ với mẹ. Còn tôi là dâu mới mà dậy muộn nhất nhà. Tôi lúng túng ngồi dậy, đang định ra khỏi phòng thì giật mình thấy mẹ chồng định gấp chăn giúp. Tôi lập tức can ngăn, giành lấy làm. Chăn lật lên, hai người nhìn ga giường mà ngỡ ngàng. Trên giường là hàng loạt hình ảnh anh và người yêu cũ.
Mẹ chồng cười vui vẻ đi ra, còn tôi thì sững sờ khó tin. Hoá ra vốn dĩ bà chẳng hề ưa tôi, đây là trò mà bà bày ra để tôi thấy khó mà lui.
Tôi khóc nấc lên, nhưng chồng đã ngay lập tức ôm tôi vào lòng rồi an ủi.
"Xin em đừng rời xa anh, anh hứa sẽ đối xử với em thật tốt cả đời này. Cô ấy chỉ là quá khứ. Sau 1 tháng rồi mình chuyển ra ở riêng. Em hãy ở lại bên anh được không? Nếu em rời xa thì anh không sống nổi…".
Chồng quỳ sụp xuống chân tôi khóc lóc cầu xin. Trái tim tôi quặn thắt vì thương anh. Tôi yêu anh thật lòng nên tất nhiên không muốn rời bỏ anh trong hoàn cảnh này, vẫn muốn cùng anh vượt qua khó khăn. Nhưng thật lòng tôi có phần lo lắng và sợ hãi khi nghĩ đến tương lai.