Sau một năm lấy nhau thì tôi sinh con đầu lòng. Từ ngày làm dâu, tôi được mẹ chồng yêu thương, chồng chiều chuộng. Dù sống xa bố mẹ ruột nhưng tôi chưa khi nào thấy tủi thân. Con trai càng lớn thì gia đình tôi càng vui vầy, hạnh phúc. Cho đến một buổi chiều sau 7 năm lấy chồng, tôi ngất xỉu khi nghe tin chồng qua đời vì tai nạn giao thông.
- Nhìn thấy bụng cô giúp việc ngày một nhô lên sau lớp tạp dề, tôi lồng lộn đòi đuổi đi nhưng khi biết sự thật thì bàng hoàng rời khỏi nhà
- Nửa đêm chồng bỗng biến mất, tôi đi tìm thì phát hiện anh trong phòng chị dâu, nhìn cảnh tượng anh ẵm bồng mà tôi quặn thắt tim
Sau khi tốt nghiệp, tôi gặp rồi quen biết Quốc. Dù bố mẹ tôi không chấp nhận anh nhưng tôi đã một mực xem anh là chồng tương của mình. Gia đình anh không khá giả như gia đình tôi, nhưng tôi rất quý cái tính chân thật, cố gắng nỗ lực của anh. Tôi tin rằng anh sẽ la người chồng tốt, có trách nhiệm với gia đình. Bố mẹ thấy tôi kiên định như thế thì cũng đành xuôi theo.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.
Sau một năm lấy nhau thì tôi sinh con đầu lòng. Từ ngày làm dâu, tôi được mẹ chồng yêu thương, chồng chiều chuộng. Dù sống xa bố mẹ ruột nhưng tôi chưa khi nào thấy tủi thân. Con trai càng lớn thì gia đình tôi càng vui vầy, hạnh phúc. Cho đến một buổi chiều sau 7 năm lấy chồng, tôi ngất xỉu khi nghe tin chồng qua đời vì tai nạn giao thông.
Tôi suy sụp không gượng dậy nổi suốt 1 tháng sau đó. Thấy tôi gầy ruộc, con trai thì khóc đòi bố, mẹ chồng ở lại nhà tôi chăm sóc. Bà nấu món ngon để tôi và con khỏe lại. Bà còn giúp tôi dọn dẹp nhà cửa. Nhìn thấy mẹ chồng như thế mà tôi thấy có lỗi. Bà mất con trai đau lòng biết bao nhiêu, vậy mà vẫn gắng gương chăm sóc cho cháu nội và con dâu.
Nửa năm sau khi chồng mất, tôi đi làm lại, cố gắng tìm niềm vui và hy vọng mới. Nhiều lần mẹ chồng tôi bảo tôi đi bước nữa, để cháu trai bà nuôi. Bà còn nói tôi còn trẻ, đừng vì chồng mất sớm mà cô đơn cả đời. Ba năm sau khi chồng qua đời, tôi đi thêm bước nữa với người đồng nghiệp thân quen. Những tháng ngày tôi chật vật trong nỗi đau mất chồng, anh ấy luôn ở bên động viên tôi. Cuối cùng, vì cảm động trước chân tình của anh ấy mà tôi đồng ý tái giá.
Tôi chưa nói cho mẹ chồng biết. Tôi tổ chức lễ cưới đơn giản ở nhà bố mẹ đẻ, sau đó sẽ về nhà mẹ chồng thông báo cho bà biết. Chẳng ngờ được, ngay ngày cưới, tôi bất ngờ nhìn thấy một chiếc ô tô tiền tỉ ghé trước nhà. Mẹ chồng bước xuống xe cười nói chào hỏi mọi người. Bà nhìn tôi mỉm cười, ôm lấy tôi rồi dúi vào tay tôi một hộp vàng.
Thấy mẹ chồng cũ đến dự đám cưới của mình, tôi không khỏi xúc động. Nhưng bà có mong muốn sẽ nuôi cháu. Tôi vẫn còn lưu luyến con trai, cũng muốn con trai sống với mình. Nhưng mẹ chồng đã mất con trai, giờ chỉ mong mỏi được gần cháu nội, tôi càng không thể từ chối bà. Tôi phải làm sao đây?