Đã cùng nhau gọi hai tiếng "vợ chồng" thì phải biết nhường nhịn nhau để giữ gìn hạnh phúc, khi ấy một tình yêu đích thực là sự bao dung và không trách cứ chứ không phải chuyện ai có thể chinh phục ai.
- Tôi đã lấy nhầm chồng: Cái kết không vui khi hôn nhân là 'Mình yêu thì cưới' và đặt cược vào may mắn
- Hôn nhân giống tài khoản ngân hàng, luôn duy trì ở mức dương, bạn sẽ không bao giờ 'mắc nợ'
Hôn nhân vốn không đơn thuần là yêu nữa, mà trên cả yêu đó là thương và cần nhau, là sự tương giao đến gần như tuyệt đối chứ không còn là những cảm xúc rung động thông thường nữa, là cần người chia sẻ thấu hiểu tất cả những điều ruột gan, và là đồng mình trong tất cả mọi chuyện, cùng trình độ, cùng quan điểm, cùng hướng nhìn, vậy nên đừng có nói về đúng sai rồi tranh cãi bằng được mình đúng, người nào làm tổn thương người nào, đó là điều cực kỳ cấm kỵ để có một cuộc hôn nhân hoàn hảo.
Người ta vẫn bảo, là vợ chồng đôi khi nên sống giả ngốc nghếch một chút sẽ hạnh phúc , nghĩa là có thể biết rõ, biết rành rành ra đấy rồi nhưng thay vì thẳng thắn nói ra thì lại làm ngơ đi những khuyết điểm của đối phương bao dung nó chứ không phải đem ra bới móc. Cả hai đều phải sẵn lòng giả ngốc cùng nhau, chứ đừng nhất định phải chứng minh mình ai mới là người thông minh khôn khéo hơn, ai sắc sảo hơn, hơn thua vậy để làm gì trong khi hôn nhân là nơi gieo hạnh phúc bình yên chứ đâu phải một cuộc chiến đúng không?
Hãy biến ngôi nhà là nơi trở về với những bình yên, là khoảng lặng ngọt ngào sau những bão tố bên ngoài, chứ đừng khiến nó trở nên ngột ngạt, lo âu, chẳng thể có được cảm giác thoải mái, chẳng có bất cứ lý do nào xứng đáng để phá hủy tình cảm của nhau. Bên cạnh đó, đừng dành cho nhau những lời nói tổn thương hay ngờ vực, hay sự khéo léo giả tạo bởi vì tất cả những điều đó không thể cảm hóa được trái tim người mình yêu ngoài sự chân thành dung dị.
Nếu có những giận hờn cãi vã, nếu có những áp lực mệt mỏi khiến bạn cảm thấy muốn buông xuôi mọi thứ kể cả người ấy thì hãy nghĩ xem lý do tại sao trước đây bạn nguyện ý nắm tay người ấy cả một đời? Bên nhau cả mấy chục năm trời, tình yêu không còn là chính nó nữa mà đã chuyển hóa thành thân tình. Khi ấy ở bên nhau làm sao có thể đòi hỏi sự mãnh liệt nồng say như thuở ban đầu được nữa, làm sao có thể lúc nào cũng tay trong tay lãng mạn như thuở yêu, cái chúng ta cần ở đây chính là một mối thân tình ấy, đã thực sự gắn bó keo sơn, không thể tách rời…
Suy cho cùng, phụ nữ biết cách cư xử, đàn ông biết cách cảm ơn, sẽ có thể sống với nhau đến trọn đời, đơn giản là chỉ cần dựa vào "tình yêu" và "giả ngốc", đừng gây khó dễ, đừng kén chọn, thì vợ chồng nào chẳng đi được với nhau đến cuối cuộc đời. Ngốc một chút mà đổi lấy hạnh phúc cả một đời há chẳng phải là điều đáng làm hơn sao.
Vậy mới nói, trong gia đình không có chuyện đúng – sai, chỉ có hòa bình hay bất hòa, chẳng điều gì tuyệt vời hơn chuyện vợ chồng hòa hợp, có như vậy gia đình mới êm ấm, gia đình êm ấm thì vạn sự đều hưng. Hãy luôn nhớ rằng ‘Nhà’ là một nơi để yêu thương, không phải là nơi để nói lý, càng không phải là nơi để phân rõ phải – trái đúng – sai, đó là tòa án, không phải gia đình.
Người ta nói nhà là nơi có gốc rễ và linh hồn quả không sai, linh hồn này được nắm giữ bởi vợ và chồng, một khi có bất cứ ai muốn buông tay không muốn nắm giữ, linh hồn này sẽ mất, nó chỉ được giữ khi phu thê không ồn ào, không mắng chửi oán trách lẫn nhau, làm được như vậy mới có thể giữ hòa khí. Yêu nhau thậm chí chỉ bằng một ánh mắt cũng là dễ quan trọng là có thương nhau, cần nhau mà đi đến hết quãng đường đời mới khó, khó hơn là có thể vẫn bình dị mà vẫn yêu thương, chăm sóc và đồng hành cùng nhau, mới có thể khiến cho gia đình thịnh vượng, gia nghiệp hưng thịnh.