Tôi không ngờ anh lại là con người mưu mô, thâm hiểm đến thế.
- Trong khi tôi bị gãy chân đau đớn kêu cứu thì bạn gái "tung cước" vào người đã va chạm với chúng tôi nhưng kết quả lại ngoài dự tính
- Mỗi khi con khóc, em dâu lại vạch áo cho bú giữa mâm cơm khiến ai cũng nhức mắt, tôi góp ý thì phản ứng của em ấy khiến cả nhà kinh ngạc gấp bội
Bố mẹ tôi chỉ có một mình anh cả là con trai nên cưng chiều ra mặt. Bao nhiêu đất đai, tài sản có giá trị trong nhà, bố tôi đều để lại hết cho anh. Hai chị em tôi lấy chồng, bố chỉ có 2 chỉ vàng làm của hồi môn. Còn anh cưới vợ, bố cho hẳn 3 lượng vàng vì sợ con trai bị nhà vợ coi thường.
Chị dâu tôi là người không thích giao lưu, trò chuyện với ai nên cưới về chỉ đi làm rồi về nhà chứ không kết thân với hàng xóm. Thậm chí ngay cả khi chị em tôi về chơi, tổ chức ăn uống, chị ấy cũng bỏ về ngoại chứ nhất định không chịu ở lại. Nhiều lần tôi khuyên anh trai bảo vợ sống hòa thuận hơn nhưng anh ấy đều gạt đi, còn bảo tôi lắm chuyện.
4 năm trước, bố tôi mất vì ung thư phổi. Biết mình sắp ra đi, ông đã gọi chúng tôi lại, nói sẽ giao hết nhà cửa, đất đai cho vợ chồng anh trai. Còn chị em tôi là con gái, đã có chồng, có nhà cửa hết rồi thì không nên tranh giành nữa. Thú thật, chúng tôi cũng chẳng có ý định tranh giành nhưng cũng buồn. Bù lại, nhà có 4 cái đám giỗ sẽ do anh tôi lo liệu hết. Vừa nghe thấy thế, anh tôi đã giãy nảy lên như đỉa phải vôi. Anh ấy nói một năm lo 4 cái giỗ, rồi thêm giỗ cha mẹ nữa, làm sao anh ấy lo cho nổi. Hơn nữa con gái cũng là con, cũng phải phụ cúng giỗ. Tôi nghe mà vừa tức vừa giận. Anh tôi đúng là chỉ coi trọng tiền bạc, đất cát mà thôi, tình nghĩa với anh ấy là con số 0.
Sau đám tang của bố, anh tôi đã lấy quyền của một người anh cả mà bắt chị em tôi phải chịu tiền mai táng với anh ấy. Vì không muốn bố buồn lòng nơi chín suối nên tôi cố nuốt cục tức, bỏ ra 20 triệu tiền xây mồ mả cho bố mình.
Giờ đến lượt mẹ tôi. Bà mới mất thôi, hậu sự của bà mới xong vào ngày hôm qua. Suốt 6 tháng mẹ bệnh, chị em tôi chia nhau ra nuôi, còn chị dâu thản nhiên đi làm rồi đưa cơm đến chứ không ở lại một tối nào. Ngày mẹ bị bệnh viện trả về, chị em tôi cũng phải bỏ tiền trả viện phí chứ anh tôi không chịu chi ra vì "còn phải lo thuê dịch vụ mai táng". Ngày lo ma chay, anh ấy gom hết tiền phúng điếu rồi tự mình cất giữ chứ không cho chúng tôi biết.
Ấy thế mà vừa hạ thổ cho mẹ xong, anh đã gọi chị em tôi lại rồi lấy cuốn sổ nhỏ, ghi chép tỉ mỉ từng khoản. Sau khi đọc to từng khoản lớn khoản nhỏ, ngay cả tiền đèn chỉ vài nghìn, anh cũng ghi lại, anh yêu cầu chia 3 số tiền ấy ra. Chị em tôi nhìn nhau sửng sốt, hỏi anh tiền phúng điếu đâu?
Anh nói rằng tiền ấy để anh lo giỗ mẹ năm sau. Còn bây giờ chúng tôi phải bù tiền vào với anh ấy. Em gái tôi giận đến mức không chấp nhận nổi, đập bàn bỏ về. Vợ chồng tôi cũng không còn biết nói gì với anh nên cũng bỏ về ngay lúc đó. Ra khỏi cửa rồi, tôi vẫn còn nghe tiếng anh mắng vọng ra, rằng chúng tôi bất hiếu, anh sẽ từ mặt hai đứa em như chúng tôi...
Sáng nay tôi mua trái cây qua nhà định thắp hương cho mẹ thì thấy cửa nhà đã khóa. Gọi cho anh, tiếng chuông điện thoại vang trong nhà nhưng anh nhất định không ra mở cửa. Tôi đành phải đi về trong bực dọc. Giờ tôi không biết phải làm sao nữa? Có nên đưa tiền cho anh không hay mặc kệ anh, tự thờ cúng mẹ tại nhà đây?