Làm mẹ đơn thân khó lắm! Nhưng có con đồng hành, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Với tôi, cốt lõi vẫn là mẹ con được hạnh phúc, được sống yên bình bên nhau.
- Tâm sự đàn ông yêu đàn bà một đời chồng: Tôi thấy may mắn vì có được cô ấy trong đời
- Đàn bà dại nhất chính là chấp nhận chuyện chồng ‘ăn bánh trả tiền’
Là người coi trọng cuộc sống gia đình, tôi chưa từng nghĩ cuối cuộc hôn nhân của mình tôi sẽ trở thành một người mẹ đơn thân. Dắt con ra khỏi nhà, trái tim tôi như vỡ vụn và muốn buông xuôi mọi thứ. Nhưng, tôi bắt buộc phải mạnh mẽ để làm chỗ dựa cho con của mình. Và đứa con trai bé bỏng, chính là điều ngọt ngào nhất mà tôi có được trên thế gian này.
Chồng tôi là một người rất tệ, rất nhiểu thói xấu: Nhậu nhẹt, gia trưởng, vô tâm và tệ hơn nữa là vũ phu. Anh ta từng đánh tôi rất nhiều lần, có lần phải nhập viện. Tôi cũng từng nghĩ sẽ cam chịu vì con, sẽ nhẫn nhịn để con lớn lên đầy đủ cha mẹ. Nhưng càng cam chịu chồng tôi càng quá đáng. Anh ta còn chửi mắng, đánh đập tôi trước mặt con. Tôi sợ con trai mình lớn lên sẽ hằn học, cộc cằn giống ba. Cam chịu không phải sẽ tốt cho con mà chỉ khiến tuổi thơ con lớn lên méo mó khi chứng kiến cha mẹ không hạnh phúc.
Tôi quyết định ly hôn trong sự sững sờ của mọi người. Nhiều người bảo rằng vợ chồng sống với nhau, "cơm không lành canh không ngọt" là chuyện bình thường. Nhưng vợ chồng tôi đâu phải giận hờn, là cãi vã nhỏ nhặt. Tôi không thể sống với một người chồng chà đạp mà coi thường tôi được. Dẫu dắt con ra đi với 2 bàn tay trắng, tôi cũng chấp nhận.
Con trai tôi mới 6 tuổi nhưng rất nhạy cảm và hiểu chuyện. Những ngày tôi buồn hay khóc, con thường an ủi bằng những câu nói rất ngây thơ, rồi con vòng tay ôm tôi. Khi tôi khóc, con lau nước mắt cho tôi, bảo rằng con thương mẹ nhất trên đời… Những lúc những thế, nỗi đau khổ của tôi như tan biến hết đi.
Tôi gạt hết quá khứ không vui, cố gắng đi làm kiếm tiền. Tôi có công việc tiền lương không quá cao nhưng cũng đủ lo cho 2 mẹ con. Tôi cảm thấy may mắn vì điều đó. Có con là điều tuyệt vời nhất. Những buổi chiều đón con sau giờ học hai mẹ con dắt nhau đi công viên, ăn kem… Cuộc sống của tôi cứ thanh thản và vui vẻ bên con trôi qua như thế. Tôi không cấm con gặp cha. Tôi cũng chưa từng nói xấu về ba với con. Tôi nghĩ chẳng vui vẻ gì khi con giữ một hình ảnh không tốt đẹp về cha của mình. Cứ để con lớn lên bình yên và vui vẻ như thế rồi một ngày con sẽ hiểu về quyết định của mẹ.
Vài năm sau ly hôn, cuộc sống thanh thản và vui vẻ hơn tôi nghĩ rất nhiều. Nếu ngày đó tôi không dũng cảm rời bỏ người chồng tệ bạc thì chắc bây giờ tôi vẫn đang nhàu nhĩ, khổ sở. Con tôi đã lớn, đã hiểu chuyện và giúp đỡ mẹ rất nhiều. Mỗi ngày đi làm về, một cốc nước mát, một quả cam ngọt con lấy cũng khiến tôi ấm lòng. Biết mẹ vất vả, con cũng cố gắng tự lập, học hành chăm ngoan để kiếm những điểm 10 về tặng mẹ.
Dĩ nhiên làm mẹ đơn thân khó lắm! Nhưng có con đồng hành, mọi thứ sẽ trở nên đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Cốt lõi vẫn là mẹ con được hạnh phúc, được sống yên bình bên nhau. Trải qua bao nhiêu cay đắng, rồi mẹ đơn thân nào cũng sẽ nhận về bình yên.