Ai cũng nghĩ cô đơn là đáng thương, tội nghiệp. Nhưng theo tôi việc cô đơn không đáng thương bằng việc cố chen chân vào một tình yêu vốn dĩ đã chật chội.
- Người thứ ba à! Đừng lãng phí thanh xuân vì một tình yêu ngu xuẩn
- Người thứ ba: Yêu đã là một nỗi đau, buông bỏ lại khổ tâm trăm bề
Tôi góa chồng hơn ba năm. Anh bị tai nạn lao động và qua đời, tôi một mình nuôi con. Cuộc sống thời điểm đó vô cùng khó khăn với một người phụ nữ chỉ mới 27 tuổi như tôi. Ngoài việc ở công ty, tôi còn nhận bán mỹ phẩm online mới đủ trang trải cuộc sống. Lúc đó cuộc sống của tôi vô cùng khó khăn, vì ngày xưa chồng là trụ cột gia đình. Một mình anh nuôi cả gia đình, tôi chỉ việc ở nhà nội trợ, quán xuyến chuyện trong nhà. Nhưng giờ đây mọi việc thay đổi quá nhanh, tôi không kịp thích ứng. Một phần vì phải nuôi con một mình, mặt khác lại phải kiếm tiền để cho con cuộc sống đủ đầy, tôi hoàn toàn kiệt sức. Nhưng rồi khi gặp anh, mọi gánh nặng trên vai tôi được giảm bớt phần nào. Anh là người yêu cũ của tôi.
Thời gian đó tôi mệt mỏi, không có ai bên cạnh để tâm sự nên thường xuyên lên trang cá nhân đăng những dòng trạng thái cô đơn. Anh thấy rồi nhắn tin an ủi tôi nhiều. Chúng tôi nhắn tin qua lại một thời gian, anh hẹn tôi đi cà phê vì đã lâu cả hai chưa có dịp gặp mặt. Khi đang cô đơn, có anh bên cạnh, những cử chỉ quan tâm của anh khiến tôi cảm động. Những kỷ niệm này xưa ùa về khiến tim tôi bất giác lại thổn thức. Sau cuộc hẹn gặp đó, chúng tôi qua lại thường xuyên hơn. Anh hay đến nhà chơi, còn mua quần áo, đồ chơi cho con của tôi. Do anh đến thường xuyên nên con tôi mến anh lắm. Những hành động ấm áp của anh khiến tôi vô cùng cảm động. Không ngờ anh không để bụng chuyện năm xưa mà đối xử tốt với tôi như vậy.
Ngày xưa ba mẹ tôi chê anh nghèo, vô công rỗi nghề nên không cho tôi lấy anh. Vì nghe lời của người lớn, tôi đành chia tay anh và lấy một người khác do dì mai mối. Bây giờ có cơ hội gặp lại, tôi muốn quan tâm, bù đắp cho anh nhiều hơn. Những ngày ở bên anh là thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời tôi nhưng nào ngờ vui vẻ chưa được bao lâu thì lại xảy ra chuyện.
Mọi chuyện đổ vỡ, anh là người có vợ. Người phụ nữ đó đến tìm tôi dằn mặt, đe dọa không được qua lại với anh nữa. Cô ấy còn nói nếu tôi không chịu từ bỏ anh, cô ấy sẽ đăng hình tôi và anh lên mạng và khiến tôi mất việc. Đó là sự việc khủng hoảng nhất cuộc đời tôi. Tự dưng đang yên đang lành lại trở thành người thứ ba chen vào cuộc sống người khác. Khi qua lại với anh, tôi cứ tưởng anh vẫn còn đang độc thân. Và tôi cũng muốn có người san sẻ gánh nặng gia đình phụ giúp mình, nào ngờ mọi chuyện lại thành thế này. Nghe nói vợ chồng anh cưới nhau đã lâu nhưng vẫn chưa có con, do đó anh mới thương con trai của tôi như vậy.
Tôi đã từng nghĩ hay là bất chấp tất cả để trở thành người thứ ba. Nhưng rồi những suy nghĩ đó bị dập tắt khi người phụ nữ kia nhiều lần tìm đến và đòi tự tử. Cô ấy nói không có anh, cô ấy sẽ không thể sống được. Tôi vốn dĩ là người đến sau nên đành rút lui, không còn mơ mộng, tơ tưởng gì nữa. Thời gian nhập nhằng giữa giữ và buông, tôi rơi vào khủng hoảng trầm trọng. Tinh thần sa sút trông thấy, người lúc nào cũng mệt mỏi vì không ngủ đủ giấc. Mỗi lần nhắm mắt lại thì hình ảnh của người phụ nữ đó đòi tự tử xuất hiện trong đầu khiến tôi ám ảnh mãi không nguôi. Vậy là tôi chủ động chấm dứt liên lạc, không muốn qua lại với anh nữa. Tôi nghĩ một mình sẽ không chết, mà sống trong hạnh phúc của người khác mới dần chết mòn.
Người thứ ba là người đến sau và luôn phải thất bại thảm hại. Vả lại một mình nuôi con chỉ mệt mỏi thể xác, trở thành kẻ thứ ba sẽ mỏi mệt gấp đôi. Cuộc đời phụ nữ có bao nhiêu đâu mà cứ đi tranh giành những điều không thuộc về mình. Dẫu gì cô ấy cũng là danh chính ngôn thuận, tôi lấy gì để đấu lại đây. Trong khi tôi lại là một người phụ nữ góa chồng, nay lại là người thứ ba, mang tiếng biết bao nhiêu. Sau tất cả, tôi đành ở vậy nuôi con, chẳng còn mong chờ gì hơn. Cô đơn vốn dĩ không đáng sợ bằng việc chen vào hạnh phúc của người khác.