Nhưng đột nhiên anh ta nắm tay Chi, vẫn đôi mắt vô hồn nhìn xoáy sâu vào thân hình cao sang ấy cười nhạt: "Em nghĩ anh phản bội em thật sao?".
- Sau một tuần về quê chịu tang bố, vợ bỗng nhiên mang di ảnh bố lên thành phố và đề nghị tôi một việc không tưởng
- Mẹ kế của cô gái mà tôi đang theo đuổi bảo đưa bà 200 triệu thì sẽ giúp tôi có được cái kết như ý muốn
Không chỉ riêng người yêu cũ, chồng cũ, vợ cũ... tất cả những thứ đi liền với trạng thái "cũ" đều khiến người ta cảm thấy khó chịu. Thế nhưng mỗi người lại có những câu chuyện riêng ảnh hưởng rất nhiều đến quyết định sau cùng của họ.
Chi đã dành cả thanh xuân bên người đàn ông ấy. Anh là mối tình đầu và cũng là tình cuối của cô. Chi là tiểu thư đúng nghĩa lá ngọc cành vàng nhưng anh lại là chàng trai nghèo được bố mẹ cô đánh giá "không nhìn thấy tương lai". Thế nhưng, bỏ qua mọi rào cản, gạt đi những gièm pha xung quanh, Chi nhất nhất phải cưới người đàn ông này làm chồng.
Đám cưới của họ chẳng có 1 người thân nào ngoài bạn bè. Bố mẹ anh thì mất sớm mà gia đình Chi tuyên bố "coi như không có đứa con gái này". Không sao, khi tình yêu quá lớn, nó bao gồm cả nhiệt huyết tuổi trẻ và những ảo mộng màu hồng thì mọi thứ xung quanh đều trở nên vô nghĩa.
Từ 1 cô gái không phải động chân động tay việc nhà, Chi làm quần quật đủ mọi công việc chỉ để anh có thể hoàn thành nốt 2 năm học. Trong căn nhà trọ vẻn vẹn 15m2 họ chẳng khác nào cặp vợ chồng nghèo "1 túp lều tranh 2 trái tim vàng". Càng thấy Chi vất vả thì anh càng nỗ lực học. Anh tin sau này sẽ bù đắp hết những thiệt thòi này cho vợ.
Có hôm đi dạy thêm về muộn, Chi mua cho chồng bát phở còn mình thì lịm ra đấy. Anh hỏi cô chỉ thều thào: "Trưa nay em thức xem phim với mấy đứa, không ngủ nên giờ mệt tí thôi". Đến lúc Chi ngất đi anh mới vội vàng đưa cô vào viện và nhận được thông tin đau lòng từ bác sĩ: "Đã 12 tiếng trôi qua dạ dày cô ấy không có gì rồi". Anh nhìn cô mà muốn khóc - giọt nước mắt đàn ông không chỉ rơi 1 lần.
2 người họ thống nhất với nhau là sẽ "kế hoạch" vì kinh tế còn khó khăn. Thấm thoắt cũng 2 năm trôi qua, anh vẫn chẳng có gì ngoài 1 trái tim yêu vợ. Chi già hơn cả cái tuổi 25 mà người ta thường thấy. Số tiền dạy đàn, đi gia sư hàng tháng của cô cũng chẳng đủ cho cuộc sống khấm khá hơn.
Vậy mà những lúc oải sức nhất cô vẫn tự động viên mình chỉ cần cố gắng thì may mắn sẽ mỉm cười.
1 ngày mùa đông ảm đạm, Chi ghé qua siêu thị mua cho anh vài món anh thích nhưng điều kinh khủng đã đập vào mắt cô. Anh đang tay trong tay với người đàn bà khác.
Thay vì giải thích hay xin lỗi vợ, anh lại cúi mặt thú nhận. Lý do anh đưa ra là: "Em rất tốt nhưng giữa 1 người tốt và 1 người tốt hơn nữa thì em nghĩ anh nên chọn ai? Ở với em anh được yêu, được chăm sóc nhưng chúng ta vẫn nghèo. Còn ở với cô ấy, anh có trọn vẹn tất cả".
Chi đau đến ngã khụy. Sau cú sốc phải cấp cứu ba mẹ đã đón cô trở về nhà. Họ hứa tha thứ cho Chi mọi lỗi lầm của sự bồng bột. Quên đi gã chồng bội bạc, Chi trở về đúng vị trí của mình, tài năng của cô chẳng thể được phát huy trong cái xó xỉnh ấy.
1 năm sau định mệnh run rủi, Chi gặp lại chồng cũ trên đường đi làm về. Anh ta say xỉn và đang gây gổ với 1 người nào đó. Nhìn thấy cô, anh ta ngượng nghịu cúi mặt. Có lẽ cuộc hội ngộ ấy làm cho bất cứ gã đàn ông nào say mấy cũng phải bừng tỉnh.
Anh gầy và xanh, nhợt nhạt trong chiếc áo bò bạc màu. Chẳng hiểu 1 năm qua anh ta đã làm gì với cô người tình giàu có đó. Chi cười trong chua chát tự nhủ "đáng đời lắm kẻ phản bội".
Nhưng đột nhiên anh ta nắm tay Chi, vẫn đôi mắt vô hồn nhìn xoáy sâu vào thân hình cao sang ấy cười nhạt: "Em nghĩ anh phản bội em thật sao?".
Chi cau mày, có chút mở lòng nghe anh ta nói ra sự thật. Chồng cũ đưa cô xem vài chứng cứ chứng minh anh ta không hề đểu cáng như cô nghĩ.
"Là mẹ em đã tới gặp anh. Để cưới được em anh đã phải thực hiện 1 lời hứa, nếu sau 2 năm vẫn không có sự nghiệp, để em chịu khổ thì anh sẽ phải giải thoát cho em. Anh xin lỗi, anh bất lực thực sự", gã đàn ông 30 tuổi vò đầu bứt tai ăn năn.
Nhưng không, tiếc rằng Chi chẳng phải mấy nữ chính trong phim ngôn tình, phát hiện ra hiểu lầm thì sẽ dễ dàng tha thứ.
Vậy suốt 1 năm qua anh đã làm được cái gì?
Anh... anh không làm được gì vì thiếu em!
Nhưng lúc vẫn còn tôi bên cạnh thì anh đã làm được gì chưa?
Anh ta cúi đầu để lộ những giọt nước mắt nhu nhược. Thực tế cuộc sống nó vậy đấy, rằng không phải cứ bất chấp chạy theo tình yêu thì sẽ được như ý. Không phải cứ hi sinh là sẽ được đền đáp.
Chi cười nhạt bước đi, cô không còn là con bé mơ mộng của tuổi đôi mươi nữa rồi. Yêu chỉ là mặt cảm xúc nhưng hôn nhân lại cần sự trưởng thành, của cả 2 con người, trong suy nghĩ, nhận thức và hành động.
Người ta đôi khi kì lạ lắm, đã yêu là quên trời quên đất. Nhưng thực tế càng nồng nhiệt lao vào nhau thì hiện thực phơi bày càng nghiệt ngã. Giống như câu chuyện của vợ chồng Chi, họ cứ tưởng là họ yêu nhau và chỉ cần dùng tình yêu ấy là sẽ vượt "ngàn đại dương".
Có 1 điều phụ nữ nên nhớ, đàn ông tốt sẽ không bắt chúng ta hi sinh, họ sẽ coi tình yêu ấy là động lực để phấn đấu và cố gắng. Ở 1 góc nhìn khác, hạnh phúc cũng có nghĩa là buông bỏ. Không thể cho người mình yêu cuộc sống trọn vẹn, hãy buông. Không thể tiếp tục 1 tình yêu mà chẳng nhìn thấy tương lai phía trước, hãy bỏ. Nhân duyên cho chúng ta đến với nhau nhưng dài lâu hay không lại là quyền quyết định của mỗi người.