Mỗi lần nhắc tới chuyện cho con ngủ riêng là vợ tôi lại chần chừ lần lữa mãi không chịu. Cô ấy nói con còn bé quá, cứ để thêm thời gian nữa.
- Ly hôn gần 1 năm, chồng cũ bỗng hỏi han quan tâm và ôm bó hồng đỏ rực đến tặng, tưởng sẽ có ngày đoàn tụ ngờ đâu bài đăng trên facebook của anh khiến tôi chết điếng
- Ở cử sau sinh thì phát hiện chồng 'tòm tem' bên ngoài, danh tính "kẻ thứ 3" mới khiến cô kinh tởm hơn cả
Vợ chồng tôi có một bé trai 6 tuổi nhưng vợ tôi vẫn để con ngủ chung khiến nhiều khi tôi thấy rất bất tiện. Nhà chung cư có 2 phòng ngủ, ngay từ khi mua nhà chúng tôi đã dự kiến để riêng một phòng ngủ cho con nên trang trí và chuẩn bị đầy đủ đồ dùng mà các bé trai yêu thích từ rất sớm.
Nhưng cứ mỗi lần nhắc tới chuyện cho con ngủ riêng là vợ tôi lại chần chừ lần lữa mãi không chịu. Cô ấy nói con còn bé quá, cứ để thêm thời gian nữa. Cũng vì thế mà thằng bé nhà tôi cái gì cũng ỷ lại vào mẹ. Bố hơi nói nặng một lời là nó khóc lóc tố cáo với mẹ và y như rằng vợ chồng tôi sẽ tranh cãi về chuyện này. Vợ tôi nhiều khi cũng biết đó là điều không nên nhưng cô ấy rất dễ mềm lòng với con, không thể nghiêm khắc được.
Về chuyện ngủ chung này, nhiều khi hai vợ chồng muốn sinh hoạt chăn gối cũng phải đợi con ngủ say sau đó lén lút thậm thụt dưới chăn, không hề thoải mái một chút nào vì sợ con tỉnh giấc rồi phá bĩnh. Tôi muốn ôm vợ ngủ một chút cũng bị con tranh giành. Tôi nên thuyết phục vợ thế nào để cô ấy hiểu rằng con trai 6 tuổi là có thể ngủ riêng được rồi hả?