Suốt 10 năm qua, chị đã sống cuộc sống tăm tối như vậy đó. Phải chi chị mạnh mẽ rời bỏ cuộc hôn nhân này thì con chị đã không phải chết tức tưởi như vậy rồi.
- Trong cơn say tôi loạng choạng vào phòng mẹ vợ để ‘ngủ nhờ’, nhưng vừa đặt lưng xuống giường thì phát hiện ra bí mật tày đình
- Tìm thấy lọ dung dịch lạ trong túi áo khoác của chồng, tôi tức tưởi làm ầm lên, nghe anh nói lí do mà tôi vô cùng choáng váng
Cưới nhau đến nay đã được 10 năm, chị đã hơn 3 lần muốn kéo anh ra tòa để chấm dứt mối quan hệ này. Nhưng hết lần này đến lần khác, anh ngăn cản và van xin chị cho anh một cơ hội thay đổi.
Thời điểm cưới nhau, cả hai đều có công việc ổn định, kinh tế cũng khá. Đến năm thứ 2, chị sinh cho anh một đứa con trai đáng yêu. Ai cũng nói, chị may mắn khi cưới được người chồng biết làm ăn, không chơi bời. Nhưng khi về sống chung chị mới biết, anh là người cuồng ghen. Hễ thấy chị nói chuyện hay cười đùa với người khác phái anh đều ghen lồng lộn rồi nhiều lần đánh chị đến tím người.
Có lần, chị đi họp lớp. Thấy chị chưng diện chiếc váy ngắn củn, anh nhìn không thuận mắt liền lớn tiếng quát chị.
- Cô làm gái à? Sao lại ăn mặc kiểu này?
- Anh nói gì kỳ vậy? Em là phụ nữ phải biết chưng diện một chút chứ?
- Không nói nhiều, thay ra đi rồi muốn đi đâu thì đi. Còn không thì ở nhà.
- Vậy anh muốn em ra đường với bộ dạng lôi thôi, lếch thếch hay sao?
Anh không trả lời quay lưng đi về phòng, bỏ lại sau lưng sự thất vọng của chị. Chị mệt mỏi khi phải sống chung với người chồng ghen quá mức đến như vậy. Đêm đến là điều chị sợ hãi nhất khi mỗi lần chồng tức giận lại hành hạ thể xác lẫn tinh thần của chị.
Nhiều lúc chị phải oằn mình gánh chịu những trận đòn roi vô cớ của anh. Khi anh vui, không khí trong nhà sẽ dễ thở hơn, còn khi có chuyện gì bực dọc là anh lại lôi vợ con ra để trút giận.
Hàng xóm đều khuyên chị nên suy nghĩ về mối quan hệ này. Chứ không thể sống mãi với người chồng vũ phu, luôn dùng bạo lực để giải quyết vấn đề như vậy được. Nhưng chị chưa thể buông được, nếu chị bỏ chồng thì con của chị sẽ mất cha. Chưa nói về gia đình của chị nữa, mẹ chị là người cổ hủ.
Trước khi gả con gái đi, bà đã từng nói dù có khổ đau đến mấy phận đàn bà cũng phải chịu đựng không được mang tiếng chồng bỏ hay bỏ chồng.
Khi đứa con trai được 3 tuổi, chị biết tin mình có thai. Chị vừa vui vừa lo lắng, không biết đứa bé này sinh ra có phải chịu đựng cảnh oan trái như mẹ và anh của nó không.
Biết chị có thai nhưng anh vẫn nhiều lần muốn làm 'chuyện ấy'. Chị một mực không cho vì sợ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng. Anh không thỏa mãn được bản thân nên đâm ra cáu gắt, lôi chị ra đánh thừa sống thiếu chết: “Cô có thằng khác rồi đúng không? Nên mới không cho tôi đụng vào người”.
Và rồi đứa con chưa thành hình của chị đã tan biến khỏi cuộc đời này như vậy đó. Người cha tàn nhẫn đã cướp đi mạng sống cũng như quyền được sống của nó. Chị gào khóc đau đớn, anh thì đứng trơ như hóa đá.
Suốt 10 năm qua, chị đã sống cuộc sống tăm tối như vậy đó. Phải chi chị mạnh mẽ rời bỏ cuộc hôn nhân này thì con chị đã không phải chết tức tưởi như vậy rồi.
Bây giờ cuộc sống của chị đã thoải mái hơn rất nhiều khi bỏ được người chồng cuồng ghen. Có lẽ thời gian chị sống cùng anh là những mảng màu tăm tối, nước mắt nhiều hơn nụ cười. Bi kịch cuộc đời chị cũng từ đó mà ra.