Rất nhiều người đàn bà hy sinh như chị, chấp nhận từ bỏ cuộc sống riêng tư, sự nghiệp vì chồng. Loay hoay trong căn bếp chật hẹp, người đàn bà không hề biết rằng đang bó buộc cuộc sống của chính mình.
- Vợ chồng chán nhau có nên buông tay để giải thoát cho cả hai?
- Phụ nữ càng yếu đuối càng dễ khiến đàn ông nhàm chán
Thanh xuân của phụ nữ chẳng khác gì một đóa hoa, rực rỡ đó rồi cũng tàn phai nhanh chóng. Nhưng không phải người phụ nữ nào cũng biết trân trọng để tận hưởng những năm tháng tươi đẹp nhất cuộc đời mình. Bao nhiêu người đàn bà chấp nhận một cuộc đời nhỏ bé, quẩn quanh trong bốn bức tường nhà bếp đầy dầu mỡ để làm hậu phương cho chồng. Những người đàn bà hy sinh không sai nhưng nhất định đừng để những năm tháng thanh xuân mình đã hy sinh vì một người không xứng đáng.
Lâu lâu tôi mới gặp lại chị, dễ chừng hơn 5 năm từ ngày chị nghỉ việc. Thoáng nhìn xa, tôi không nhận ra chị nữa. Chị có phần già đi, quần áo xộc xệch, tóc tai bù xù. Chị thay đổi nhiều quá. Nếu không quen biết chị, hẳn ai cũng không thể tin chị từng là một người phụ nữ rất năng động và xinh đẹp, công việc kiếm được rất nhiều tiền. Ngày còn son trẻ, chị thường đi công tác nước ngoài rất nhiều nên bạn bè ngưỡng mộ lắm. Nhưng cưới chồng xong chị mang thai ngay, chồng chị bảo chị nghỉ việc ở nhà để giữ gìn sức khỏe và sau này nuôi dạy con cho tốt. Chị vui vẻ chấp nhận dẫu một tương lai thênh thang đang ở phía trước.
Chị bảo, thời gian đầu, chị hạnh phúc lắm. Chị vui vì tự tay mình vun vén cho hạnh phúc gia đình. Những bữa ăn thơm phức ngon lành, những bộ đồ phẳng phiu chị ủi cho chồng đi làm. Nhưng ở nhà một thời gian chị nhận ra lựa chọn của chị sai rồi. Ở nhà chăm con, chị là mẹ là vợ nhưng không còn là mình nữa. Chị trở nên một người đàn bà cũ kĩ và nhàm chán. Ở nhà, chị xếp cất những chiếc váy hàng hiệu hở eo, hở vai quyến rũ. Bây giờ mặc cho ai xem?
Loanh quanh chăm con, chị hạn chế dần những cuộc hẹn hò, cà phê với bạn. Cả năm không gặp, nhiều khi ngồi giữa đám bạn bè khi xưa chị thấy lạc lõng vô cùng. Họ bàn nhiều vấn đề quá chị không theo kịp. Đó là một bộ phim mới ra rạp, một mẫu son đang làm mưa làm gió hay đơn giản chỉ là quán ăn ngày xưa chị hay ghé mới tung ra món mới… Chị bị bỏ lại phía sau, cảm giác tụt hậu và mất tự tin trước bạn bè.
Nhấp ngụm cà phê đắng chát chị kể, hôm ấy chồng dắt bạn về nhậu. Chị loay hoay làm mấy món thật ngon cho chồng nhắm với bạn. Bận bịu dưới bếp, chị nghe bạn chồng hỏi vợ anh làm gì. Chồng chị trả lời, vợ tôi chỉ làm nội trợ thôi, ăn bám chứ không được như vợ các ông đâu. Chị nghe nghẹn đắng trong lòng, món ăn cháy khét trên bếp mà chỉ nghe vị mặn của dòng nước mắt đang trào ra. Bao nhiêu hy sinh và cố gắng của chị đâu được chồng nhìn nhận. Chị như thức tỉnh. Chị quyết định sẽ đi làm lại.
Ngoài kia có rất nhiều người phụ nữ hy sinh như chị. Chấp nhận từ bỏ cuộc sống riêng tư, sự nghiệp vì chồng. Loay hoay trong căn bếp chật hẹp, người đàn bà không hề biết rằng đang bó buộc cuộc sống của chính mình. Tự mình giam mình trong những điều chật hẹp. Vun vén cho gia đình là thiên chức và bổn phận, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc người đàn bà phải hy sinh cuộc sống riêng. Mà đau lòng hơn nữa, sự hy sinh đó không một ai công nhận.
Thanh xuân ngắn ngủi, phụ nữ hãy sống cho mình trước rồi hãy sống cho chồng con. Thiên chức của phụ nữ là sinh con đẻ cái, chăm sóc gia đình nhưng cũng đừng biến nó thành gánh nặng để từ bỏ đam mê, từ bỏ công việc hay buộc mình phải sống khác khác đi. Đừng biến mình thành một người đàn bà nhàu nhĩ, loanh quanh nơi xó bếp để chỉ nhận lấy hai từ "ăn bám". Cân bằng giữa cuộc sống gia đình và công việc ngoài xã hội là điều mà phụ nữ hiện đại luôn cần.