Đàn bà lấy chồng, ai rồi cũng từng khóc, ai chẳng có khi buồn tủi vài lần. Không hẳn là chưa từng hạnh phúc, chỉ là chẳng biết được hạnh phúc kéo dài được đến bao lâu. Nỗi khổ đếm có chừng chẳng đủ 10 đầu ngón tay, mà khổ nhất chắc là...
- Gửi kẻ làm nhân tình: Đàn ông cướp từ người khác nào có ở yên bên em cả đời!
- Đừng dại mà chê bai đàn bà một đời chồng, sai lầm đấy đàn ông ơi!
Đàn bà lấy chồng, ai rồi cũng từng khóc, ai chẳng có khi buồn tủi vài lần. Không hẳn là chưa từng hạnh phúc, chỉ là chẳng biết được hạnh phúc kéo dài được đến bao lâu. Có thể là hôm nay vẫn chung chăn gối, vậy mà ngày mai đã thành đàn ông của thiên hạ. Có thể từng yêu chiều mình hết lòng, cũng chưa biết bao giờ sẽ vô tâm vô tình. Không hẳn đàn ông trên thế gian này ai cũng là kẻ tồi tệ, nhưng hôn nhân luôn có thể khiến người ta tệ đi theo một nghĩa nào đó. Mà phụ nữ đã lấy chồng rồi, nhiều khi chỉ là biết mình khổ ít hay khổ nhiều, chứ cũng chưa từng hết hy sinh, hết yêu thương…
Chồng vô tâm
Buồn nhất với đàn bà, chắc là lấy phải chồng vô tâm. Đàn bà lấy phải chồng vô tâm chính là nhiều khi khóc ướt gối mà chồng nằm cạnh bên vẫn ngủ say chẳng biết gì. Là bữa cơm mình nấu thơm nức, chồng chỉ vì một câu mời từ bạn bè, thế là bỏ đi. Là những bận rộn mỏi mệt trong ngày, một lời mình nói chồng cũng chưa từng lắng nghe. Là ngay cả khi nửa đêm bệnh hoạn, chồng cũng không thể vì mình đi lấy một ly nước ấm. Là một tay ôm con khóc, tay còn lại lau nước mắt chính mình.
Lấy chồng vô tâm cũng như cứ ôm vào lòng cây xương rồng. Xương rồng có hoa thật, nhưng gai của xương rồng có bao giờ mềm mại đâu. Vậy là tim rách, lòng rạn, thế nào cũng chẳng biết sao cho đúng. Đôi khi, lại nghĩ ừ thì chồng mình không gái gú, không bài bạc, chẳng làm gì quá đáng, cũng chỉ vô tâm. Vậy mà cũng buồn, cũng khóc, cũng khổ…
Chồng ngoại tình
Đắng cay nhất ở đời đàn bà, chính là lấy phải người chồng sinh thói ngoại tình. Ngoại tình là sự phản bội cao nhất, là ám ảnh khó nguôi ngoai nhất với đàn bà. Tình người bạc thì đã đành, tự trọng kiêu hãnh của một người vợ có chồng ngoại tình còn ê chề bao nhiêu. Huống hồ, chồng ngoại tình rồi mấy người chịu trở về, bao người cứ vậy mà rời đi. Đàn bà đau lòng một, dở dang một đời mười. Khổ, chính là khổ mình, khổ cả con, khổ cả một đời về sau khó lòng suôn sẻ. Đàn bà lấy chồng, một lần mất niềm tin, cứ vậy mà chông chênh mải miết…
Chồng ruồng bỏ vợ con
Đau lòng nhất, chắc là khi người từng nằm cạnh mình bao năm tháng có ngày lại chỉ muốn đẩy mình ra khỏi đời họ. Đau lòng nhất, là biết họ không cần mình nữa, mà mình và con vẫn khóc không dứt mong họ quay về. Đau lòng nhất với đàn bà lấy chồng chính là giây phút bị chồng bỏ rơi. Như họ chưa từng là chồng là cha, chưa từng thề hẹn phu thê, chưa từng nghĩa tình bao năm. Như mình và con đến cùng cũng chỉ là điều dư thừa, vì vậy mà họ mới bỏ lại. Đau cho mình một, đau cho con mười, đàn bà khi ấy bi ai nhường nào…
Rồi lại lắm những cái khổ từ mẹ chồng, từ gia đình chồng, từ thiên hạ ngó nhìn. Đến khi có con rồi, lại lắm người khổ vì con. Con lớn rồi, lại có khi khổ vì chồng vợ của con. Năm dài tháng rộng, chẳng ước chừng hết nỗi khổ của đàn bà...
Mà khổ nhất chính là chọn nhầm người, buông không được, ở cũng không xong…
Đàn bà đến khi biết mình lấy nhầm chồng thì chắc lòng dạ cũng đã thương tổn không ít. Nhưng khổ nhất chính là buông không được, ở cũng không xong. Nào có thể nói một câu đàn bà bản lĩnh lắm, cứ chọn sai thì ly hôn đi, kết thúc đi. Ngàn vạn câu chuyện ở đời, nếu dễ dàng vứt bỏ thì làm gì có đàn bà khóc đàn bà bất hạnh đâu. Đằng này, mỗi đàn bà mỗi cuộc đời, mỗi bất hạnh, mỗi tội tình. Chọn sai chồng rồi nhưng còn con, lựa nhầm chồng rồi cũng còn hôn nhân, còn gia đình hai bên. Cũng có khi biết là sai rồi đó, mà lòng còn thương, buông làm sao nổi. Vậy là vẫn người dưng chung giường, hạnh phúc không được mà bình yên cũng chẳng nổi. Đàn bà, bỏ thì thương mà vương thì tội, vậy là khiến mình đau, khổ sở không dứt.
Thật ra, không ai khuyên nổi đàn bà phải sống thế nào để hạnh phúc. Vì chỉ có đàn bà mới biết đâu là điều mình phải làm. Và cũng chỉ có chính họ mới biết điều gì mình có thể làm được.
Thật lòng, chỉ mong đàn bà có chồng trên thế gian này, dù đang phải rơi nước mắt vì bất cứ điều gì, cũng hãy nghĩ một lần rằng làm thế nào để mình bớt đau hơn, con mình bớt thiệt hơn. Khó làm quá thì làm từng chút một, khó buông quá thì buông từ từ. Đừng cứ thấy khổ mà không cố, đừng biết đường cùng mà không tìm lối ra. Cũng chỉ có một cuộc đời để sống, đừng nản, đừng bỏ cuộc…